Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 272

Chương 272 - Chương 272 -

Người nhà họ Phương hơi giật mình: "Tri Hạ à, dù sao bà ta cũng là mẹ kế của cháu, kể cả quan hệ không tốt, cũng không được đi quá xa." Nghĩ lại sức chiến đấu kinh người và cái miệng làm người ta hoài nghi nhân sinh của An Tri Hạ, không muốn lãng phí lời nói trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ, thím Phương uyển chuyển nói: "Các cháu phải biết người Hạ Hoa chúng ta vô cùng coi trọng chữ hiếu, nhất là các cháu còn có đơn vị chính thức, không thể quá cứng rắn với cha và mẹ kế, ít nhất cần giữ thể diện, không bị ai bàn tán."

An Tri Hạ ngoan ngoãn cười đáp lại, không có phản bác.

Cuối cùng, bọn họ thu dọn hai bộ chăn bông mới, một bao quần áo, một bao thức ăn và một túi nhu yếu phẩm cần thiết hàng ngày, đồ đạc còn lại của nhà họ An thì để hết cho nhà họ Phương, tính cả hai chiếc xe đạp.

Sát vách nhà họ An, Nhiếp Nghĩa Xương đụng đụng Hàng Hướng Lỗi đang thẫn thờ nhìn vào tường: "Cậu không định gặp mặt chào tạm biệt người ta à? Có khi đây là từ biệt, cả đời không gặp lại nữa đấy."

Hàng Hướng Lỗi mím chặt môi lắc đầu: "Hoàn cảnh nhà tôi quá phức tạp, căn bản không thích hợp với một cô gái ngoài mềm trong cứng giống cô ấy, như vậy cũng tốt, ít nhất thời gian có thể xoa dịu tất cả."

"Xót không?" Nhiếp Nghĩa Xương chậc chậc nói: "Là đàn ông thì theo đuổi đi, hai người cũng khá hợp nhau, nhưng thời thế không cho phép chúng ta phát triển. Tôi cũng không tin, trên đời này lại có người anh Lỗi dùng hết sức vẫn không bắt được."

Hàng Hướng Lỗi đánh anh ta một cái: "Khi nào cậu gặp được người trong lòng sẽ hiểu, thay vì làm khó dễ giữ người ta lại vì ham muốn ích kỷ của bản thân, thì thà nhịn cô ấy hạnh phúc bay nhảy, ít nhất cũng có một người hạnh phúc."

Thật ra cô nói rất đúng, ngoại trừ vẻ ngoài ưa nhìn thì anh ta cũng chẳng có gì. Lấy đâu ra năng lực che gió che mưa cho cô?

Nhưng anh ta lại rất biết ơn cô, chính cô đã dùng gậy gõ tỉnh cái suy nghĩ tự cho mình là đúng của anh ta.

Đàn ông phải tự mình đứng lên, mới có thể lo cho người khác!

Anh Hồng lái xe tải đến đường nhựa đón hai anh em nhà họ An, Phòng Viên ngồi ở ghế phụ, bác ba Dương ngồi bó gối ở hàng thứ hai.

Lần này tất cả người nhà họ Phương đều ngồi trong khoang xe tải cùng đi đến nhà ga tiễn bọn họ, mọi người dặn dò bọn họ phải kiềm chế tính tình, hòa thuận với người khác. Dù sao kinh đô không phải công xã Ngũ Kỳ, ai cũng có bối cảnh lớn nhỏ, rất dễ bị người khác hãm hại.

Hai anh em nhà họ An chỉ biết gật đầu, chờ khi nghe thấy tiếng còi xe lửa vang lên thì không khỏi nhìn nhau thở phào nhẹ nhõm. Hóa ra có nhiều người thân cũng là một gánh nặng ngọt ngào.

Anh Hồng đi lại đường này rất nhiều lần nên có kinh nghiệm, trực tiếp dẫn một nhóm người lên sân ga. Toa ghế ngồi cứng vẫn đông như điên, còn toa giường nằm lại cực kỳ yên tĩnh, mọi người ung dung đứng xếp hàng, quay đầu nhìn người khác chen chúc thành chó, không nhịn được nở một nụ cười hả hê, cảm thấy bản thân may mắn vì mua được vé giường nằm.

Phòng Viên, anh Hồng và Phương Hồng Diệp đưa ba người lên xe, nằm giường tầng nên sẽ không có quá nhiều tranh chấp. Sau khi sắp xếp hành lý, An Tri Thu kéo Phương Hồng Diệp sang một bên tranh thủ từng giây bên nhau, mà Phòng Viên cũng kéo An Tri Hạ, nhét vào tay cô một lá thư, mặt không biểu cảm trầm giọng nói: "Đây là mấy đứa bé nhờ tôi chuyển cho em."

Bình Luận (0)
Comment