Cả hai đạp xe quanh khu phố, theo mô tả của anh Hồng, bọn họ nhanh chóng phát hiện ra chợ đen địa phương. Sau khi dừng xe ở xa, bọn họ thay quần áo, biến thành một cặp vợ chồng nhà quê mặt vừa đen vừa sạm, bởi vì lỗ tai An Tri Hạ rất thính, cách xa hơn mười mét cũng có thể bắt được ám hiệu kề tai nói nhỏ của người ta, thế là dễ dàng trà trộn được vào.
An Tri Thu căng cứng cơ thể bảo vệ em gái trong suốt quá trình, mà An Tri Hạ thì sử dụng ngũ quan điều tra tin tức con buôn. Bây giờ bên ngoài kiểm tra gắt gao nên ai cũng giao dịch cấp tốc, mua gì là đi thẳng, mua xong là giải tán ngay, không nhàn nhã như đi chợ quê.
Đi được nửa đường, An Tri Hạ phát hiện một thanh niên cầm bảng tên Kinh Hiểu Sinh che mặt, cô nháy mắt với anh trai một cái, rồi cả hai đi về phía trước.
Thanh niên mở miệng nói, nhưng không ngẩng đầu lên: "Tìm người, tuyển công nhân, thuê nhà, mua nhà, bán nhà, thu đồ cũ giá cao, xin giấy chứng nhận, chuyển nhà... chỉ có các người không nghĩ ra, chứ chẳng có chuyện gì Kinh Hiểu Sinh này không làm được."
"Đồng chí, tôi muốn hỏi đồng chí về tình hình các tứ hợp viện gần đại viện." An Tri Thu nhỏ giọng nói: "Bạn tôi muốn mua nhà, nghe nói ở đó rao bán rất nhiều."
Kinh Hiểu Sinh hờ hững liếc anh ấy một cái, lấy giấy bút ra: "Muốn hỏi tình hình gì?"
"Tình hình cơ bản của căn nhà, chẳng hạn như sân rộng bao nhiêu, có mấy phòng, giá cả ra sao, chi tiết về người thuê bên trong và chủ nhà hiện tại."
"Chậc chậc." Anh ta dừng bút, lúc này mới có chút hứng thú nhìn hai người bọn họ: "Xem ra các người đã hạ quyết tâm mua nhà rồi? Tìm hiểu những tin tức này rất tốn thời gian công sức, giá cao lắm."
"Cho nên, không biết đồng chí yêu cầu bao nhiêu, khi nào thì tra được tin tức?" An Tri Thu tiếp tục kiên định hỏi.
"Cái này sao." Anh ta hơi híp mắt chụm đầu ngón tay tính toán.
An Tri Hạ cười khẽ: "Đồng chí, chúng tôi tìm thẳng đến anh, đều là người quen, ai chẳng biết tình huống của ai? Vấn đề những căn nhà kia tồn tại không phải chuyện một hai năm, đã có rất nhiều người tới chỗ anh tìm hiểu tin tức."
"Không phải chúng tôi không thể tự tìm hiểu những tin tức này, chỉ là muốn tiết kiệm chút thời gian công sức, để anh kiếm thêm một khoản tiền. Anh cũng đừng báo giá ảo, cứ thẳng thắn đưa thoả thuận thực tế cho chúng tôi đi."
"Chúng tôi cần dọn vào ở trước năm mới, nên mới quyết định mua."
"Các người mạnh miệng thật đấy, bao nhiêu người tìm tôi hỏi thông tin mà vẫn không mua được nhà, mặc dù có vài người dùng thủ đoạn cưỡng ép mua được, sau cũng bị dọa phải vội bán ra." Kinh Hiểu Sinh tặc lưỡi lắc đầu, ho nhẹ một tiếng: "Bỏ đi, nếu là khách quen giới thiệu đến thì tôi sẽ chịu thiệt một chút, lấy giá vốn, một đồng một căn, mười đồng cả khu đó, trả tiền có tin tức luôn, tuyệt đối không chậm trễ, hừm, các người vào ở trước năm mới, được chưa?"
An Tri Hạ gật đầu với anh trai, sau đó lấy ra một tờ đại đoàn kết đưa tới.
Kinh Hiểu Sinh lục lọi chiếc ba lô nặng trịch phía sau một lúc, lấy một tờ giấy viết thư dày bằng ngón tay đưa tới, nhận lấy tiền kiểm tra cẩn thận, trong mắt mang theo ý cười nói: "Nếu còn cần tìm hiểu gì về khu đất đó thì lúc nào cũng có thể tìm tôi, tặng miễn phí không mất tiền cho hai người. Dịch vụ sau mua của chúng tôi rất tốt, hoan nghênh đến thăm thường xuyên!"
Ra khỏi chợ đen, hai người đến tiệm cơm quốc doanh gọi hai bát mì thịt bò, ăn uống no say thì trở về nhà khách. An Tri Hạ cầm lấy thông tin, cẩn thận xem xét, Kinh Hiểu Sinh này là một người tài ba, thông tin rất chi tiết, có sơ đồ mặt bằng của toàn bộ khu nhà, trên đó còn đánh số, có thông tin về chủ nhà và người sống bên trong, thậm chí có cả mâu thuẫn giữa các hộ gia đình với nhau.