Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 295

Chương 295 - Chương 295 -

"Nhưng mà, hai anh em các người ở một nhà là đủ rồi, nếu như không có ai thay các người ở đây nuôi nhân khí, thì nhà sẽ cũ nát rất nhanh, không ở được nữa!"

"Văn minh tinh thần, dã man thể phách! Vậy có nghĩa là nhà không vững chắc, chỉ vừa vặn ở tạm, cũ không đi, mới sẽ không đến." An Tri Hạ vẫn thờ ơ như cũ, không quan tâm trả lời: "Mau lên, các người muốn dọn đi hôm nay, hay là trả tiền thuê nhà? Đặt cọc hai trả một, không có cơ hội khác đâu."

Những người có thể được phân đến Nam Hoa Đông thật ra đều có lương hưu và tiền lương hợp lý, mỗi tháng chi ra hai đến ba đồng thuê nhà, chỉ cần ăn ít thịt, đường và bánh ngọt đi một chút. Nhưng nếu rời khỏi đây rồi sống chen chúc trong một căn phòng nhỏ với con cháu, anh em, vừa nghĩ bọn họ đã thấy khổ sở hoảng hồn không thôi, giống như những gì An Tri Hạ đã nói, nếu không quyết định sớm thì sẽ có rất nhiều người trong kinh đô chạy đến thuê mất.

"Tôi, tôi thuê ba căn phòng ngược mười mét vuông." Người phụ nữ luôn luôn khôn khéo lên tiếng trước. Ba gian chỉ tốn một đồng tám xu, có thể chứa được cả một đại gia đình, khoảng không trước cửa cũng không nhỏ, đủ để đặt một bếp lò và hai gian tạp hóa!

"Tôi cũng thuê hai gian phòng ngược..."

Một người mở miệng cướp phòng, những người khác cũng không cam tâm, lập tức chọn phòng mình nhìn trúng, chưa đến nửa tiếng, An Tri Hạ đã thay anh trai cho thuê rải rác ba sân nhỏ, sáu gian phòng ngược và dãy phòng phía sau, nhà chính có ba phòng nhỏ, hai gian phụ, hai gian phòng chái đông và tây, mỗi tháng có thể thu được mười sáu đồng tám hào tiền thuê nhà.

An Tri Hạ nhìn năm mươi đồng tiền tiền xu đặt cọc trong tay anh trai, không thể thoát ra khỏi giá cả của những năm 1970. Mười sáu đồng tám hào tám có thể làm gì trong thời hiện đại? Ngay cả một cái hamburger ở KFC cũng không mua được, vậy mà lại có thể thuê trọn ba căn tứ hợp viện!

Hai bên đều cất kỹ hợp đồng, An Tri Hạ vừa định rời đi, quay người lại nhíu mày cười nói: "Quyết tâm, không ngại hi sinh, vượt qua mọi khó khăn, tranh thủ giành chiến thắng! Tôi và anh trai còn mấy căn, ai có thể thuyết phục những người kia ký hợp đồng thuê nhà, trả đủ tiền cọc và tiền thuê, tôi sẽ trả lại người đó nửa tháng tiền nhà. Nếu như bọn họ không thuê, các người khuyên bọn họ chuyển đi trả phòng, sau đó tìm được người thuê tốt hơn, tôi vẫn sẽ trả lại cho các người nửa tháng tiền thuê nhà, thế nào?"

Tám đồng tiền trong mắt mọi người có thể so sánh với hai ba trăm đồng trong tương lai, sức hấp dẫn cực cao.

Người phụ nữ khôn khéo kia vội vàng tiến lên, do dự ghé vào tai An Tri Hạ hỏi: "Đồng chí nhỏ, nếu như, nếu như tôi có thể thuyết phục mấy nhà thì sao?"

"Một hộ miễn nửa tháng tiền thuê, hai hộ miễn một tháng tiền thuê, dù sao cũng tính chung, đương nhiên sẽ không thiếu phần của chị, nhưng vẫn phải trả tiền đặt cọc." An Tri Hạ nhíu nhíu mày, không ngờ trong thời đại mua sắm bằng phiếu lại vẫn có những người quá nhạy cảm với tiền bạc như thế, nếu để vài năm nữa, nhất định đây sẽ là nhóm người đầu tiên xuống biển làm liều.

Hai mắt người phụ nữ sáng lên, sờ sờ miệng: "Đồng chí nhỏ, cô ở đâu? Làm sao để liên lạc với cô?"

An Tri Hạ cười nói: "Tôi và anh trai đi sửa chữa sân nhà số năm mươi sáu trước, chị có thể đến đó tìm tôi."

Người phụ nữ trạc bốn mươi được một cô gái xinh đẹp gọi là chị, cười toe toét sung sướng, ghi lại số hiệu của năm nhà còn lại, chưa kịp lau miệng đã gật đầu rồi vội vã chạy ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment