Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 340

Chương 340 - Chương 340 -

Anh ấy tự nhủ không được suy nghĩ nhiều, nhưng càng như vậy lại càng không thể ngừng nghĩ theo hướng em gái mình suy đoán. Anh ấy siết chặt nắm tay, không khỏi đấm mạnh vào thân cây gần đó, cành cây to bè bị gãy rắc, mu bàn tay cũng bị bong ra một lớp da, máu đỏ rơi đập xuống mặt đất.

"Mọi chuyện rốt cuộc là như thế nào, tôi sẽ điều tra rõ ràng." Anh ấy lạnh lùng nhìn bà Tiết: "Tốt nhất là bà không liên quan đến những việc này, nếu không tôi sẽ bắt bà phải trả giá! Còn nữa, em gái tôi rất tốt, không phải để nhà họ Tiết các người tùy tiện sỉ nhục, từ nay về sau An Tri Thu tôi và em gái An Tri Hạ không còn liên quan gì đến nhà họ Tiết các người nữa."

Nói rồi anh nắm lấy em gái, xách bao tải dắt xe ra ngoài, mọi người lặng lẽ nhường ra một con đường.

Ba người nhà họ Tiết chật vật đứng dậy, Tiết Quốc Phi không thèm nhìn mẹ và vợ một cái, trực tiếp chạy ra đuổi theo hai anh em nhà họ An: "Thu Tử, Hạ Hạ, tôi, tôi ngu ngốc, nói không biết nghĩ. Chúng ta ở bên nhau từ khi vừa sinh ra, tình cảm mười bảy mười tám năm sao đột nhiên trở nên như thế này?"

"Tôi thật sự rất thích Hạ Hạ, tôi không hề coi thường hai người..."

"Cậu còn nói!" An Tri Thu nắm chặt nắm đấm còn đang chảy máu, nghiến răng nghiến lợi đỏ mắt nói.

"Tôi, tôi không nói." Tiết Quốc Phi rụt cổ lại, nhưng dư quang lại không nỡ rời xa khuôn mặt của An Tri Hạ, chỉ cảm thấy nữ minh tinh trên tivi cũng không xinh đẹp trắng trẻo bằng Hạ Hạ, trong lòng anh ta càng thêm oán hận mẹ và cô vợ sĩ diện. Nhà mình ai cũng đi làm, còn sợ không nuôi nổi một người phụ nữ sao?

"Mẹ tôi chỉ muốn mạnh mẽ chút thôi, bà ấy không xấu, cũng không có gan làm chuyện đó. Tôi thay mặt bà ấy xin lỗi hai người được không? Hay là cậu đánh tôi thêm một trận nữa cho hả giận nhé?"

An Tri Thu tức giận cười: "Bà ta khôn khéo như vậy, sao lại sinh ra một kẻ ngu ngốc không hiểu chuyện như cậu chứ? Lúc nào cậu cũng dùng dáng vẻ ngu ngốc đó lừa gạt hai anh em chúng tôi! Tiết Quốc Phi, tôi nói lại lần nữa, từ giây phút cậu bắt đầu nhớ thương em gái tôi, quan hệ của chúng ta đã chấm dứt rồi. Hạ Hạ, chúng ta đi thôi!"

An Tri Hạ rũ mi xuống, móc từ trong túi móc một gói đường đỏ, gượng cười kín đáo đưa cho Tiết Quốc Phi: "Anh Hổ Tử, trước khi chuyện của mẹ tôi được điều tra rõ ràng, hai nhà chúng ta không thể tiếp tục qua lại nữa. Vừa rồi chị dâu bị động thai, trên mặt thím cũng chảy nhiều máu, anh lấy đường đỏ về đi. Chúng tôi còn chưa ăn trứng đánh đường trên bàn, anh bỏ đường đỏ vào trong cho bọn họ bồi bổ cơ thể nhé."

"Anh kết hôn rồi, chẳng mấy chốc sẽ có con, là người lớn rồi, không thể ích kỷ như trước, cái gì cũng thuộc về mình nữa. Chờ cơ thể bọn họ hồi phục mới có thể chăm sóc anh tốt hơn."

Tiết Quốc Phi đỏ hoe mắt gật đầu: "An biết Hạ Hạ là một cô gái tốt, mẹ anh nhất định..."

"Cậu còn nói!" An Tri Thu lại vung nắm đấm: "Hạ Hạ, chúng ta đi thôi, em nói chuyện với kẻ ngu ngốc như thế làm gì?"

An Tri Hạ vẫy tay với Tiết Quốc Phi: "Anh Hổ Tử, đừng ăn trứng gà đường đỏ một mình, tôi tin anh là người có tình."

Tiết Quốc Phi méo miệng ôm đường đỏ tiếp tục dùng sức gật đầu, đưa mắt nhìn hai người rời đi mới lê bước về nhà. Người trong sân đã giải tán, bà Tiết và Đông Vân đều trở về phòng nằm tức giận.

Anh ta thở dài, đi vào nhà chính bưng hai bát trứng đánh đường vào bếp, xé đường đỏ, múc mỗi bát một thìa lớn, pha chút nước nóng, ngửi thấy mùi ngọt ngào phả vào mặt. Anh ta không nhịn được nuốt nước miếng, lẩm bẩm: "Đường đỏ Hạ Hạ cho thơm quá, mình nếm thử xem có nóng không." Nói rồi bưng một bát lên, uống thử một ngụm lớn hết nửa bát.

Chờ vào bụng, anh ta chép miệng, sao lại cảm thấy mùi vị có chút là lạ hôi thối? Nhất định là con vợ khốn nạn kia đã lấy trứng gà hỏng đãi khách rồi!

Bình Luận (0)
Comment