Đoàn trưởng Thư đã chờ ở cửa, nhìn thấy cô tới, đón tiếp vô cùng nhiệt tình, nắm chặt tay An Tri Hạ, nói: "Đồng chí tiểu An, cuối cùng thì tôi cũng thấy cô. Lúc nghe Hồng Diệp nói về cô, tôi còn tưởng rằng cô ấy nói quá, không ngờ cô thực sự xinh đẹp như vậy, các cô gái trong đoàn của tôi cũng không ai được như cô.
Quan trọng hơn là, cô còn tài năng như vậy, chương trình do cô viết rất được các nhân viên trong đơn vị yêu thích. Ban lãnh đạo đều đã khen ngợi biên kịch rất nhiều lần!"
An Tri Hạ cười cười: "Chào đoàn trưởng Thư."
"Được rồi, được rồi, chúng ta mau vào nhà ngồi đi." Đoàn trưởng Thư vừa nói vừa kéo An Tri Hạ vào văn phòng, sau khi tự mình rót trà cho cô thì ngồi xuống ghế đối diện: "Đồng chí tiểu An, cô đến thủ đô để làm việc phải không?" Sau đó ngại ngùng sờ mặt: "Đồng chí tiểu An, lần trước tôi có viết gửi cho cô một bức thư, cô có nhận được chưa? Mọi người trong đơn vị và cả ban lãnh đạo đều kỳ vọng cao về ngôi sao may mắn của đoàn chúng tôi, mong ngóng tôi có thể chuẩn bị thêm những chương trình mới, tiết mục mới, sau đó có thể đi biểu diễn ở thủ đô và thậm chí cả những vùng lân cận.
Cô xem thử, giá cả tôi mà đề nghị với cô cũng khá cao rồi. Vấn đề là, chúng tôi vẫn chưa có chương trình mới nào cho dịp Tết Âm lịch này, và gần cũng đến Tết Nguyên Tiêu..."
An Tri Hạ không khách khí, nói thẳng: "Đoàn trưởng Thư, việc này không cần vội, tôi và anh trai đã về thành phố, đang ở tại khu Đông Thành. Lần này tôi đến là vì muốn thảo luận với ông về chuyện chương trình, thuận tiện hỏi thăm xem bên ông còn tuyển người không?"
"Trở về thành phố rồi, thật tốt quá, hôm nào tôi đến cửa thăm cô, chúng ta có thể làm họ hàng xa." Đoàn trưởng Thư cười tươi: "Đoàn của chúng tôi đang cần gấp những chương trình mới, nói thật, những câu chuyện mà đồng chí tiểu An viết ra không chỉ mới lạ, thú vị, mà còn rất cảm động và có ý nghĩa giáo dục. Mỗi cảnh đều được xử lý rất tỉ mỉ, hợp tình hợp lý, không phải vì sự cảm động và tính giáo dục mà cố sắp xếp cốt truyện, ngược lại là thể hiện cốt truyện đến mức tột nhằm làm nổi bật sự cảm động và tính giáo dục.
Ngay cả ban lãnh đạo đều nói, mọi người nên xem nhiều chương trình như vậy, thậm chí cả trẻ em xem cũng có giúp ích.
Nhưng mà, đồng chí tiểu An cô hỏi chuyện tuyển người à? Là ai vậy? Mặc dù đoàn biểu diễn của tôi quy mô lớn, đôi lúc có một hoặc hai chỗ trống, nhưng thường những chỗ đó đã có người chờ từ trước, tôi cũng khó sắp xếp được. Ngay cả cháu gái của tôi vẫn còn đang xếp hàng ở vị trí nhân viên tạm thời nữa là."
An Tri Hạ nhướng mày, cười nói: "Người này đoàn trưởng Thư cũng biết, chính là đồng chí Phương Hồng Diệp, hiện tại là chị dâu của tôi. Tôi và anh trai đều đã trở về thành phố, nhưng chị dâu vẫn còn ở trong nhà, cho nên hôm nay tôi đến hỏi thăm một chút xem có công việc nào phù hợp cho chị ấy không.
Nếu đoàn của ông không có vị trí trống, vậy thì để tôi đến chỗ khác hỏi xem sao."
Vừa nghe lời này, đoàn trưởng Thư vội vàng nói: "Là Hồng Diệp sao, đó là một cô gái xinh đẹp lại có tài, khả năng thích nghi cũng rất cao, khả năng của cô ấy còn tốt hơn nhiều so với nhiều người trong đoàn của tôi. Chỉ là cô ấy bắt đầu muộn, còn thiếu nền tảng cơ bản, cần phải học lại từ đầu.
À, nếu như đồng chí tiểu An và Hồng Diệp không ngại, lại có thể chịu khó, tôi có thể nhờ một người giữ một chỗ cho cô ấy trong Đoàn Văn công của chúng tôi, như vậy là có thể chuyển hộ khẩu của chị dâu cô đến đây rồi.
Tuy nhiên, tôi phải nói rõ lợi và hại cho cô biết.
Trong Đoàn Văn công, áp lực cạnh tranh vô cùng đại, có hai năm làm học viên mới, nếu như Hồng Diệp có thành tích xuất sắc, có thể ở lại và trở thành nhân viên chính thức, ăn lương nhà nước*, cả tiền lương và phúc lợi đều rất tốt. Khi đó tôi lại chuyển cô ấy đến trong đoàn giúp đỡ cô ấy, đây là thay đổi trong nội bộ, rất dễ thực hiện.
*Nguyên văn là 铁饭碗 (bát cơm sắt): mô tả một công việc trong cơ quan nhà nước, thu nhập tuy có thể không cao nhưng có tính ổn định lâu dài và phúc lợi tốt như: chế độ hưu trí và chăm sóc sức khỏe tốt hơn, một số thậm chí được cấp chỗ ở và các bữa ăn miễn phí.