Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 354

Chương 354 - Chương 354 -

"Em nói là, chúng ta đi chợ đen trải nghiệm cảm giác đi dạo hội chùa như những người khác khi còn nhỏ, mua đồ chơi làm bằng đường, chong chóng, kẹo hồ lô, khoai lang nướng, em mời khách! Rồi mua thêm một ít đặc sản, xong thì đến tiệm chụp ảnh chụp vài tấm ảnh, sau đó nhờ thầy gửi hết cho chị dâu. Mỗi ngày anh đều viết thư gửi thư nhận thư, em nhìn mà sốt ruột, không bằng gửi ảnh cho nhau để vơi nỗi thương nhớ.

Chờ ngày mai, em lập tức chạy đến tìm việc cho chị dâu. Tranh thủ làm sớm một chút, em cũng nhanh có ngày được ôm cháu trai!"

An Tri Thu chỉ nghe được hai chữ cháu trai, tất cả ưu sầu phiền muộn lập tức bị dọa biến mất. Anh ấy lắp bắp hỏi: "Cháu, cháu trai gì chứ! Con nhóc như em thì biết cái gì? Nhanh lên xe đi, chúng ta đi ăn cơm trước!"

Sau một ngày vui chơi, tiêu hết mấy chục đồng, hai anh em vui vẻ sảng khoái trở về nhà.

Ai nói thời gian là liều thuốc tốt nhất? Rõ ràng liều thuốc tốt nhất chính là tiền!

Khi An Tri Hạ thức dậy, anh trai đã đi làm từ lâu, trên bàn có một lồng bánh rán hành và nước đậu xanh âm ấm. Cơm nước xong xuôi, cô cẩn thận chăm sóc da, sau đó trang điểm tỉ mỉ, mặc một chiếc áo khoác nỉ màu đỏ rực và quần ống dài màu đen, kết hợp với một đôi bốt có đinh tán, lại quàng thêm một cái khăn choàng màu trắng.

Lại cột kiểu tóc đuôi ngựa, trông cô tinh tế, thanh lịch lại có chút cool ngầu.

Bởi vì Đoàn biểu diễn thủ đô là đơn vị trực thuộc quân đội, vì vậy trụ sở cũng nằm ở trong khu Đông Thành, khoảng Tứ hợp viện Nam Hoa cũng không quá xa, khoảng cách tương tự như đạp xe tới Hợp tác xã cung ứng và tiếp thị Đông Phong, chỉ là phương hướng hai nơi khác nhau, một nơi hướng đông, một nơi hướng trung tâm thành phố.

Đoàn biểu diễn là tổ chức văn nghệ lớn nhất toàn bộ thủ đô, với hàng ngàn thành viên. Nên tất nhiên tòa nhà của đơn vị được xây dựng rất lớn, những phòng biểu diễn với các đường cong tinh tế kết hợp các yếu tố cổ điển đã trở thành một cảnh quan đẹp, hơn hai mươi tòa nhà ký túc xá độc thân, còn có cả sân thể thao khổng lồ với đầy đủ cơ sở hạ tầng.

An Tri Hạ vừa đi vừa hỏi thăm đến, đúng lúc bây giờ là thời gian tan học buổi sáng, những cô gái của đoàn văn nghệ trong trong bộ đồ màu xanh quân đội nắm tay nhau, cười đùa vui vẻ đi ra ngoài, nhìn thấy cô trang phục và nhan sắc nổi bật như vậy, không kiềm được ánh mắt hâm mộ lẫn ghen tị.

Ai nói rằng chỉ có đàn ông mới biết đánh giá vẻ đẹp của người phụ nữ? Có một kiểu phụ nữ, đẹp đến nỗi ngay cả cùng giới cũng không thể từ chối!

"Chào ông, cháu là An Tri Hạ, đến tìm đoàn trưởng Thư để trao đổi về chương trình mừng Tết Nguyên Tiêu ạ." An Tri Hạ mỉm cười đưa thư giới thiệu của thôn trưởng và mấy phong thư cô và đoàn trưởng Thư thường trao đổi.

Ông bảo vệ cầm kính lúp nhìn một hồi, bỗng nhiên kêu một tiếng: " À, tôi nhớ ra rồi, đồng chí nhỏ là người trước mỗi tháng một vài lần gửi thư cho đoàn trưởng Thư. Đoàn trưởng Thư thậm chí còn mấy lần hỏi tôi có nhận được thư từ tỉnh Giang Châu không.

Cháu đợi một lát, để tôi gọi người hỏi giúp cháu." Vừa nói vừa quay điện thoại kiểu cũ ở trên bàn, quay số quay số, cuộc gọi được kết nối, ông ấy lại lần lượt yêu cầu thông tín viên chuyển tiếp, một hồi lâu mới cười nói: "Đoàn trưởng Thư đang ở trên tòa nhà văn phòng, cháu ký tên là vào được."

An Tri Hạ tươi cười cảm ơn, ký tên xong, còn lấy hai quả táo Fuji đỏ thẫm từ trong túi ra đặt lên bàn của ông ấy: "Ông ơi, đây là món tráng miệng cháu tặng cho ông, cảm ơn ông." Nói xong đã đẩy cửa rời đi.

Ông bảo vệ đuổi theo, nhưng cô gái nhỏ chân lại dài, đi rất nhanh.

"Đứa nhỏ này." Ông ấy bất đắc dĩ lắc đầu, đặt hai quả táo trên bệ cửa sổ, nghĩ thầm lát nữa lúc về trả lại cho người ta.

Văn phòng của Đoàn trưởng rất dễ tìm, căn phòng đầu tiên sát cầu thang trên tầng hai của tòa nhà văn phòng.

Nhưng mà cô vừa đến trước cửa, thì lập tức có một cô gái nhỏ với nụ cười ngọt ngào tiến đến chào đón.

Bình Luận (0)
Comment