Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 398

Chương 398 - Chương 398 -

Lúc trước An Tri Hạ cố kỵ anh chị dâu phải khiêm tốn làm việc, tận lực không trêu chọc thị phi. Có thể thấy được tình cảnh hôm nay, cô hiểu được, quy tắc của thế giới bất kể lúc nào cũng là do người mạnh quy định. Chính mình xuất hiện ở trong cái vòng luẩn quẩn này, bằng vào dung nhan và dáng người của cô, đã không khiêm tốn nổi, giống như khi bước vào thùng nhuộm màu lớn sau đó không thể trở lại màu trắng.

Thay vì cẩn trọng bị người ta coi là đồ chơi đùa giỡn, không bằng chủ động xuất kích, khiến người ta không dám khinh thường cô. Còn nữa cô đã chán ghét người nhà họ Phòng và nhà họ Bạch từ lâu, huống chi trước mắt bước chân thanh niên này phù phiếm, đáy mắt háo sắc, mỗi một tế bào đều đang ra sức miêu tả lỗ mãng là thứ gì.

Hạ thấp mí mắt suy tư, An Tri Hạ nhận lấy, lạnh nhạt nhướng mày: "Xin hỏi anh là?"

Tay anh ta kéo kéo cổ áo, vừa ho nhẹ vừa đắc ý nói: "Tôi là cậu hai nhà phó quản lý bách hóa, Phòng Nhất Thuận, xin hỏi tên của cô."

An Tri Hạ không nhịn được kéo cánh tay Mao Mạn Tịch cười, nói: "Chị Mạn Mạn, người tầm thường như vậy cũng được mời tới tham gia triển lãm tranh sách sao?

Ai, em thật sự không có bất kỳ chờ mong gì đối với triển lãm tranh lần này nha."

Câu nói này khiến mọi người trong đại sảnh im lặng. Người nhà họ Bạch đứng ở cửa, xung quanh cũng đều là những nhân vật có uy tín, lập tức bị những lời này đóng đinh tại chỗ.

Ngược lại biểu cảm trên mặt Mao Mạn Tịch co rút, cố gắng duy trì đoan trang, khóe môi mím thẳng nhỏ giọng phụ họa: "Chị cũng cảm thấy như vậy."

Lý Hán Khiêm không nhịn được ho nhẹ một tiếng, vợ nhà mình đã đủ báo, nhưng ít nhất là cho cô ấy bung xoã ở nhà. Cô gái nhỏ này vừa mới vào cửa, cũng chưa kịp đứng sau xuất đạo, đã bắt đầu oán người, tiện thể còn kéo người tổ chức triển lãm tranh vào. Đúng là một phụ nữ báo!

Anh ấy không nên mang hai người phụ nữ này đến, cùng bạn bè thân thiết tham gia yến hội xem mỹ nữ uống rượu tán gẫu không phải tốt sao? Vì sao anh ấy nhất thời lại đưa ra quyết định nặng nề này, mang theo hai 'Mãnh tướng'?

"Cô gái nhỏ lần đầu tiên tham gia tiệc mừng thọ cùng thư triển lãm tranh hỗn hợp, có chút không thích ứng được, mọi người đừng trách." Anh ấy nghiêm trang nói.

Phòng Nhất Thuận tức giận đến sắc mặt khó coi nói: "Tôi thấy là công ty cung cấp các người không để tòa bách hóa vào mắt, cũng không để báu vật Hạ Hoa của nhà họ Bạch vào mắt, cho nên một con bé tóc vàng cũng dám nói năng vớ vẩn!"

"Cái gì gọi là nói năng vớ vẩn? Không có văn hóa anh cũng đừng dùng từ lung tung. Tôi nói thật, nếu có câu nào không đúng, anh chỉ ra đi! Anh có thưởng thức cầm nước miếng bôi lên lưng, người đầy mùi đất, đỏ xanh phối hợp hát tuồng? Anh có văn hóa, không biết không thể tùy tiện hỏi tên của phụ nữ sao? Hai chúng ta lại không quen biết, làm cho người ta nghe xong tưởng rằng anh muốn nói chuyện yêu đương với tôi!"

"Hay là nói trông tôi rất đẹp? Mắt chọi răng hô trở thành thẩm mỹ chủ lưu sao?"

"Hơn nữa, mở sách triển lãm tranh là vì cái gì, không phải là lấy tác phẩm ra cho mọi người bình luận sao? Nếu như ở đây ngay cả nói thật cũng không cho phép, vậy chúng ta đứng ở chỗ này có nghĩa gì?"

"Ông cụ Bạch người ta cũng không có mặt mũi mà xưng tác phẩm của mình là báu vật Hạ Hoa, một tiểu bối như anh cũng dám thể hiện?"

"A, buồn cười hơn là, tôi nói thật một câu, anh lại bẻ ngang bẻ dọc, nói cái gì mà tòa bách hoá và hợp tác xã cung ứng tiếp thị, chẳng lẽ hai nơi này đều thuộc về tư nhân, không thuộc về quốc gia?"

Bình Luận (0)
Comment