Hợp tác xã cung ứng và tiếp thị Đông Phong vào tháng trước đã bán hết hàng nên lần này chỉ làm báo cáo lợi nhuận đơn giản, hậu quả của đợt bán hàng điên cuồng năm ngoái, ngoài ra tất cả hàng hóa đều được cập nhật, nhân viên bán hàng cũng thân thiện, nhiệt tình, doanh thu vẫn như thường lệ, lợi nhuận quý vừa qua gần bằng lợi nhuận hàng tháng ngày thường của các hợp tác xã cung ứng và tiếp thị.
Mọi người không khỏi vỗ tay bày tỏ sự ngạc nhiên khi một nơi không có đầy đủ yếu tố thiên thời địa lợi nhân hòa lại có thể đạt được thành tựu như vậy. Nhưng khi nghĩ đến lợi nhuận hợp tác xã cung ứng và tiếp thị của chính mình trong tháng này, lại càng hiểu rõ và kích động hơn.
Tiếp theo, hãy bắt đầu với báo cáo hợp tác xã cung ứng và tiếp thị có lợi nhuận thấp nhất vào tháng trước, ngoại trừ Đông Phong, mức tăng trưởng lợi nhuận hàng tháng của hai mươi hai hợp tác xã cung ứng và tiếp thị khác đều hơn 20%, thậm chí một số còn đạt tới 30, 40%!
Toàn bộ hội trường đều náo động, ngay cả các lãnh đạo lớn cũng đứng dậy vỗ tay nồng nhiệt, trên mặt nở nụ cười đến cứng ngắc, nhưng vẫn không ngăn được sự vui mừng trong lòng bọn họ.
Đúng vậy, thời đại này là thời kỳ của nền kinh tế có kế hoạch, phiếu định mức được sử dụng để phân phối hướng đi của sản phẩm. Theo lý thuyết là cung cầu đạt đến sự cân bằng mà con người có thể kiểm soát được, sản phẩm của hợp tác xã cung ứng tiếp thị và các cửa hàng bách hóa đồng thời đều được bán chạy, thì sẽ không có tình trạng tồn đọng trong kho quá nhiều. Nhưng đây chỉ là một trạng thái lý tưởng hóa.
Thị trường và nhu cầu của con người có những quy luật phức tạp, hơn nữa, một số phiếu định mức không có kỳ hạn sử dụng, một số phiếu định mức có thời hạn sử dụng lên tới nửa năm hoặc một năm. Thông thường người dân sẽ khá tiếc khi sử dụng vẫn luôn giữ lại, khi sắp hết hạn sử dụng thì trao đổi với hàng xóm hoặc đồng nghiệp, dẫn đến hiện tượng hàng tồn đọng trong kho, càng làm tăng thêm khoảng cách giữa cửa hàng bách hóa và hợp tác xã cung ứng tiếp thị.
Khoảng cách chênh lệch mười mấy năm càng ngày càng lớn, hôm nay bọn họ tựa hồ như nhìn thấy được hy vọng có thể xoay người!
Lý Hán Khiêm bị các lãnh đạo kêu tới kêu lui, yêu cầu anh ấy viết ra các câu hỏi đưa lại cho An Tri Hạ. Chờ khi An Tri Hạ lên sân khấu sẽ giải thích những thắc mắc nghi ngờ của từng người một.
Mọi người hào hứng uống cốc nước, nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục cuộc họp.
Hôm nay An Tri Hạ mặc một bộ âu phục bằng vải nhung màu kaki, bên trong là áo len cao cổ màu trắng, quần ống thẳng màu đen, giày da bóng loáng có gót nhọn, tóc buộc nửa đầu, vừa uy nghiêm vừa tràn đầy năng lượng. Cô trang điểm nhẹ nhàng nhưng mặc mày vẫn thanh tú, xinh đẹp như cũ khiến người xem phải mê mẩn.
Thật ra những người đứng đầu đã gặp cô tại bữa tiệc mừng thọ của ông Bạch, khi nhìn thấy cô gái trẻ trung xinh đẹp này, tức khắc cả người đều kích động đến run lên, đây chính là lực sát thương vô hình! Khi đó cô đã lừa gạt một đám lão già như bọn họ một hồi, chỉ vào nhà họ Bạch và nhà họ Phòng mắng mỏ, xua đuổi ông Tiêu, chọc tức ông Bạch, không những không bị gì mà ngược lại còn nhận được sự ưu ái của nhà họ Bạch, cao hứng cầm một số phần thưởng rồi về nhà.
Thử hỏi ai có thể làm được việc này?
Có lẽ cô thật sự có thể dẫn dắt hợp tác xã cung ứng và tiếp thị đi trên một hành trình mới!
An Tri Hạ mỉm cười đứng trước micro trên khán đài, trước tiên đưa ra một chuỗi lời nói khách sáo, sau đó nói: "Tôi biết mọi người có rất nhiều nghi hoặc thắc mắc, tổ chức thực hiện sản xuất phiếu định mức, khẳng định mọi người dân nếu thiếu cái gì liền tới hợp tác xã cung ứng tiếp thị mua cái đó, nếu không phải do ảnh hưởng từ thái độ của nhân viên bán hàng, tại sao lợi nhuận chỉ trong vòng một tháng lại có thể tăng 20% so với tháng được cho là có số lượng tiêu thụ hàng hóa cao nhất? Thật ra lý do rất đơn giản, mỗi người đều có một loại dục vọng, tiêu dùng là một hành động thể hiện rõ ràng nhất. Việc có thể kiếm được tiền từ trong túi khách hàng hay không, còn tùy thuộc vào khả năng của người bán hàng."