Các đoàn biểu diễn được An Tri Hạ chọn đều được lựa chọn sau nhiều cuộc khảo sát. Dựa trên lời nói của người dân, thông tin chung do Kinh Hiểu Sinh cung cấp cùng với những cuộc khảo sát trọng điểm của chính cô, thì mấy đoàn biểu diễn này khá đàng hoàng.
Sau khi đạt được thỏa thuận, bọn cô đã đến đoàn biểu diễn Minh Mỹ để ký hợp đồng. An Tri Hạ nhận được một ngàn đồng và chìa khóa của căn nhà phúc lợi rộng chín mươi mét vuông với ba phòng ngủ và một phòng khách trong khu nhà thuộc Minh Mỹ.
Việc ký hợp đồng dễ như vậy là do Kinh Hiểu Sinh đã thay cô đi khai hộ khẩu, cho nên, công dân tên Hạ Lưu Ly mới tồn tại một cách hợp pháp!
An Tri Hạ thấy trời vẫn còn sớm nên cô định đi thay quần áo, rồi chạy đến chỗ một người gác cổng khác ở huyện Chiêu Dương để lấy thư. Tuy nhiên, khi cô nhìn thấy chiếc bì thư màu cam khác lạ nằm ở trong tay thì trong lòng bỗng rất hồi hộp, quả nhiên cô lại gặp trúng Phan Hỷ Vũ, người đã thay băng đội trưởng của đoàn biểu diễn.
Phan Hỷ Vũ đi một vòng quanh An Tri Hạ với vẻ ngạc nhiên, cô ấy đến gần hơn để nhìn kỹ người phụ nữ mảnh mai này, rồi mới ngập ngừng hỏi: "Chị Lưu Ly?"
An Tri Hạ khẽ cau mày, giọng nói của cô cũng thay đổi: "Đồng chí nhỏ, cô nhận nhầm người rồi?"
"Cao nhân" Phan Hỷ Vũ kêu lên đầy kinh ngạc, tràn đầy hưng phấn và ngưỡng mộ mà nói: "Chị ơi, em biết chị chính là cái người tên Lưu Ly lúc nãy mà, nói chính xác hơn thì..." Cô ấy thần bí tiến lại gần An Tri Hạ, rồi thấp giọng nói: "Em cũng biết chị chính là chị An Tri Hạ!"
Vẻ mặt của An Tri Hạ lạnh lùng: "Kinh Hiểu Sinh nói cho cô biết sao? Anh ta đang muốn đạp đổ danh tiếng của mình à!"
"Không, không, không, không phải là anh Sinh nói đâu." Phan Hỷ Vũ liên tục vẫy tay, ngượng ngùng kéo đuôi bím tóc rồi nói: "Anh ấy là anh hai của em, em là người toàn quyền phụ trách việc xử lý thân phận cho chị. Chúng em là một nhóm, anh Sinh chịu trách nhiệm chuyện đàm phán làm ăn, đầu óc của anh ấy rất linh hoạt cho nên làm cố vấn cho chúng em, là người đứng thứ hai trong nhóm!
Anh cả của em là người cực kỳ có năng lực, văn võ song toàn, anh ấy là người đứng đầu trong nhóm chúng em.
Đầu óc của em tốt, miệng lưỡi lại ngọt nên đứng thứ ba trong nhóm, trong nhóm còn có một đứa em trai rất giỏi làm đồ giả nữa, bốn anh em đều chạy việc vặt, đều làm công việc chân tay cả. Trong giới thường gọi chúng em là Kinh Bát Tiên.
Chị phải tin vào năng lực nghề nghiệp của chúng em, nếu là trước lúc giải phóng thì chúng em đã là anh hùng trong thời loạn rồi đó! Có điều..." Phan Hỷ Vũ liên tục chớp mắt, nói với vẻ ngưỡng mộ: "Chị Tri Hạ, khả năng đổi mặt, đổi giọng và đổi quần áo của chị lợi hại quá đi, hay là chị gia nhập nhóm của chúng em đi, rồi chúng ta cùng nhau ăn uống no say?
Nếu không phải em chịu trách nhiệm giúp đỡ chị mở mới một vài cái hộ khẩu, lại vừa khéo nhận được sự ủy thác cùng một lúc của nhiều đoàn biểu diễn như vậy, thì với thời gian xuất hiện có sự sắp xếp trước sau rất chuẩn của chị, thì có đánh chết, em cũng không đoán ra được là cùng một người."
"Vậy cho nên, cô đang nằm vùng ở chỗ tôi sao?" An Tri Hạ bất đắc dĩ thở dài, sự giả mạo của cô bị lộ hơi nhanh. Nguyên nhân chính là do cô nghĩ rằng các đoàn biểu diễn sẽ không trao đổi với nhau về chuyện này, nhưng cô lại không để ý việc bọn họ sẽ nhờ vả những người chuyên nghiệp để truy tìm danh tính của cô.
May mắn là, đây cũng không phải là chuyện quá lớn, sau này cô phải cảnh giác hơn, bình tĩnh hơn khi làm việc.
"Hì hì." Phan Hỷ Vũ mỉm cười ra sức nịnh nọt cô: "Chị thật là tài giỏi, mọi người ai cũng muốn hưởng ánh hào quang của chị. Chị yên tâm đi, nếu chị đã là người nhà của em rồi thì em hứa sẽ giúp chị đàm phán cho thật tốt!
Chúng em đã nhận nhiệm vụ rồi thì sẽ có trách nhiệm mà, những người có ý đồ xấu muốn mua chuộc bọn em bằng tiền cũng không thể được. Năng lực chuyên môn của các đoàn biểu diễn này tuy không quá tốt nhưng tính cách của ban lãnh đạo và không khí trong các đoàn biểu diễn đều không hề tệ. Chị yên tâm, chỉ cần ký hợp đồng xong xuôi, thì về sau, gián điệp của chúng em sẽ để mắt đến bọn họ. Chỉ cần có một chút manh mối, thì chúng em sẽ báo cho chị ngay, em tin là người có đầu óc sẽ không có ai vì chuyện nhỏ mà làm hỏng chuyện lớn đâu."