Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 453

Chương 453 - Chương 453 -

"Vậy thì tại sao lại là tôi? Như cô nói thì vị trí này sẽ thích hợp để cho con cháu trong nhà mình làm nên tên tuổi, chứ không phải để cho người vừa mới về kinh đô mà lại không hề có bối cảnh như tôi?" An Tri Hạ tò mò hỏi.

"Chị Tri Hạ, hiện tại tên của chị ở trong các đoàn biểu diễn cũng được lan truyền khá rộng rãi, mấy bác lãnh đạo lớn cũng có nghe qua. Cho nên khi đoàn trưởng Tưởng đề nghị tên chị lên, có vài lãnh đạo vỗ bàn tại chỗ đồng ý. Đoàn biểu diễn Hoa Thắng cũng ủng hộ chị, bảy người thuộc phái thực lực trong đoàn biểu diễn Minh Mỹ cũng đồng ý, ngoài ra, mấy đoàn biểu diễn khác cũng muốn tạo quan hệ với chị. Tóm lại là, tên của chị xếp ở trên những người khác, trở thành số 1 rồi! Hiện tại chỉ chờ chị gật đầu đồng ý thôi." Phan Hỷ Vũ chờ mong nói: "Sau khi chị nổi danh, có thể chọn được nhiều nơi để đi. Đoàn biểu diễn các nơi đều hoan nghênh; đài truyền hình trung tâm thành phố, xưởng sản xuất điện ảnh, rạp hát, công việc của những chỗ đó, chị đều có thể chọn lựa."

Đã từng là người lăn lộn trong cái vòng này, thật sự rất khó để bình tâm tĩnh khí. Sự hấp dẫn của sân khấu, ánh đèn huỳnh quang, cùng hàng tỉ fan hâm mộ theo đuổi, cưng chiều, ai cũng không thể ngăn cản. Hiện tại, con đường ấy lại xuất hiện dưới chân cô, An Tri Hạ cắn răng muốn quay đầu từ chối.

Sau này, cô muốn thi đại học, muốn làm một người làm công tác văn hoá ở một tổ chức giáo dục lâu đời. Nhưng...

Nhưng cái dự định ấy dường như cũng không hề liên quan quá lớn đến việc cô tiếp tục lăn lộn trong vòng này đúng không?

"Vậy, nếu không, để tôi thử?" Cô rối rắm cắn môi, đôi mày nhíu lại, giọng nói không chắc chắn lắm.

"Thử, bắt buộc phải thử nha!" Phan Hỷ Vũ nói: "Chị Tri Hạ, chỉ bằng tài năng của chị, không vào cái giới này rất là đáng tiếc! Chờ chị đứng vững ở đây, em sẽ gia nhập dưới trướng của chị."

"Thiếu cô, kinh đô bát tiên sẽ không đồng đều nha, chỉ có thể làm Thanh Long thất tinh ở kinh đô thôi." An Tri Hạ trêu chọc nói.

"Không nên chần chừ, thực hiện xong mộng tưởng này, tất cả chúng ta đều có thân phận để che giấu người có tâm. Ở trước mặt công chúng càng không dễ bị hoài nghi." Phan Hỷ Vũ cười hì hì, từ trong túi lấy ra một tờ giấy: "Đây là thời khoá biểu, chị nhìn qua đi. Bởi vì, cuộc thi đấu biểu diễn theo đoàn mùa xuân này là mỗi mười năm một lần, tất cả mọi người đều bắt đầu chuẩn bị tiết mục từ năm đầu, chỉ là hai ngày này mới có sắp xếp cụ thể, đến ngày 7 chính thức biểu diễn đâu đó còn tầm nửa tháng.

Ngày mai cũng là thứ hai. Buổi sáng lúc 8 giờ, người phụ trách liên quan đến đợt biểu diễn này sẽ họp ở phòng họp lầu hai của trường kịch, sau đó sẽ có ba lần diễn tập khác nhau ở đoạn giữa. Đoàn trưởng Tưởng nói sẽ bàn bạc ổn thỏa với lãnh đạo của Cung Tiêu Xã, giúp chị xử lý thủ tục tạm thời chuyển sang đây. Còn ký túc xá của đoàn kịch trung tâm thành phố sẽ dành cho chị một phòng đơn, hưởng thụ chế độ đãi ngộ của cấp đoàn trưởng, không cần mang theo gì hết.

À, đúng rồi, ngày mai chị đến thẳng bộ phận hậu cần để nhận chức, sẵn tiện nhận trợ cấp hoạt động nha."

An Tri Hạ nghe xong gật gật đầu, nhìn bảng xếp lịch, xác nhận tất cả đều ổn thỏa thì nói với Phan Hỷ Vũ: "Được rồi, tôi đã biết, ngày mai đảm bảo sẽ tới đúng giờ."

Âm thanh thanh thuý của Phan Hỷ Vũ làm người bên cạnh không muốn nghe cũng không được. Cô ấy vừa đi, An Tri Thu đi tới nói: "Sao tổ chức hoạt động ở tận trung tâm thành phố? Một bé gái như em đi là không an toàn đâu? Hay là mỗi ngày anh tranh thủ lái xe chở em đi? Hầy, sớm biết như vậy, anh cũng không cần sợ dị nghị, giữ lại một chiếc xe máy là được rồi."

"Anh, một thân võ nghệ của em, anh còn không rành sao? Hơn nữa em còn có nước ớt cay đặc chế nè." Từ trong túi, cô móc ra một bình nước ớt cay luôn mang theo bên mình, lần nữa cười nói, kiên nhẫn an ủi anh.

Bình Luận (0)
Comment