"Chúng tôi đều dựa vào bản lĩnh chân chính để ngồi vào chỗ này." Tổng giám đốc nghệ thuật Trương tức giận, tiếp tục tranh cãi: "Mười mấy năm thành tích đều được dán trên vách tường của rạp hát, bạn bè nước ngoài đến tham quan đều khen ngợi, nhóm lãnh đạo cũng nhiều lần ngợi khen chúng ta. Cô mở mồm ra là nói chính cô có bản lĩnh, dựa vào đâu cơ chứ?"
"Dựa vào tôi tận mắt nhìn thấy!" Một đồng chí tầm bốn năm chục tuổi, đỉnh đầu đội mũ Beret, mang kính gọng bạc, trên đó còn nhiễm một tầng sương đang bước vào nhà, lạnh lùng cất tiếng. Đi theo sau ông là hai người đeo thẻ trợ lý hỗ trợ.
Tất cả mọi người vội vàng đứng lên, sôi nổi hô lên: "Chào đạo diễn Hồ."
Đạo diễn Hồ gật đầu, mọi người đều ngồi xuống, tổng giám đốc Trương vẫn không phục.
"Đạo diễn Hồ, ông có thể cho chúng tôi biết, vị đồng chí An Tri Hạ này có bản lĩnh gì hay sao?"
An Tri Hạ nhìn đạo diễn Hồ có chút quen mắt, nhướng mày. Chỉ có ở tại tiệc mừng thọ của ông cụ Bạch, cô mới xuất hiện trước mặt của công chúng. Cô híp mắt nhớ lại ảnh chụp lúc đó, quả nhiên phát hiện được đạo diễn Hồ đang ở trong quần chúng đám đông.
Đạo diễn Hồ thấp giọng ho một tiếng, nghiêm túc nói: "Cô giáo An lúc ấy có tham gia đại tiệc mừng thọ của giáo viên cũ, lúc ấy, giới thư pháp cùng giới diễn nghệ thuật chúng ta có một ít người cũng tham quan triển lãm tranh vẽ, cũng xác minh được cô giáo An chính là biên kịch được yêu thích của đoàn biểu diễn Vĩnh Nghệ hơn nửa năm.
Lúc ấy, đoàn Hoa Thắng muốn mời cô An tham gia đoàn, nhưng lại bị cô giáo An từ chối uyển chuyển, chỉ đồng ý giao bản thảo một tháng một lần.
Nay, cũng là nhóm lãnh đạo nhất trí với nhau mời cô giáo An làm biên đạo của chúng ta. Lần này, cô ấy gật đầu đồng ý là vinh hạnh của chúng ta!
Các người cũng đừng đối xử đánh giá ngôi sao phái thực lực mới nổi của giới biên kịch này được.
Nếu không, chính bản thân xấu mặt, tự bản thân hủy đi tiền đồ phía trước, cũng sẽ không có ai đồng cảm với mấy người."
Ông nhớ lại lúc trước mấy đứa nhỏ trong nhà thức cả đêm dài để canh được vé xem diễn, tới tận hai nghìn năm trăm đồng, chỉ để xem một hồi kịch, vậy mà cả người sảng khoái hơn nửa tháng. Chỉ là ông không biết An Tri Hạ đang tính toán gì, cũng không biết vị này sẽ làm cho buổi biểu diễn đoàn đội lần này ra sao.
Nhưng mà nhóm lãnh đạo đều đã lên tiếng, ông cũng lớn gan làm theo!
Tại đây, thực lực đại biểu cho quyền lực, mà đạo diễn Hồ cũng đã từng có hai bộ phim điện ảnh ăn khách được diễn ở nước ngoài, là mãnh tướng trong giới đạo diễn không ai có thể so bì được. Cho nên, ở trước mặt mọi người, ông vẫn tương đối có uy quyền.
Tất cả mọi người đều không nói lời nào, lén lút ngắm An Tri Hạ, muốn nhìn ra được bóng dáng "thực lực" trên người cô. Mà tổng giám đốc nghệ thuật Trương cũng xấu hổ đứng tại chỗ, ngồi không được mà đi cũng không xong.
Rốt cuộc vẫn đều là người thành tinh mười mấy năm, dựa vào bản thân mình tự tạo tính cách xấu xí nên chỉ có thể cắn răng tự tìm lý do lấy lại mặt mũi cho mình, ngượng ngùng nhìn về phía An Tri Hạ nói: "Cô giáo An, vậy nửa tháng tiếp theo, hi vọng cô có thể cho những người già chúng tôi đây chứng kiến bản lĩnh chân thật của cô."
Nói xong, bà ta nghiến chặt răng ngồi xuống.
Ánh mắt thanh lãnh của An Tri Hạ liếc qua từng người, mấy người đã mấy chục tuổi nhưng không ai dám đối diện ánh mắt của cô quá ba giây, tất cả đều gục đầu xuống: "Việc lần này coi như xong, tôi hy vọng chúng ta đều nhất trí với một mục tiêu, nghiêm túc tổ chức tốt lần đại hội này. Nếu ai gây rối, không tuân phục theo chỉ huy, vậy thì từ đâu về lại nơi đó đi!"
Tất cả mọi người đều vội vàng gật đầu đồng ý.
Kế đến là nam trợ lý bên cạnh đạo diễn Hồ cầm theo tư liệu, phát cho từng người để họ biết được lịch trình sắp xếp của nửa tháng tiếp theo. Từ ngày mai bắt đầu tiến hành diễn tập lần đầu tiên cùng sơ tuyển, chủ yếu là để các diễn viên làm quen sân khấu và các quy trình, loại bỏ các tác phẩm có chất lượng khác biệt quá lớn. Vì phải chỉnh lại nên sẽ tốn kha khá thời gian.
Còn một đoạn thời gian sẽ tiếp tục hoàn thành hai lần diễn tập và một lần sàng lọc kỹ càng lại, một lần để đánh giá hiệu quả của bản chỉnh thể. Một lần cuối cùng là diễn thử, lúc đó sẽ có các nhân viên công tác từ các đơn vị xuất sắc đến xem. Bọn họ cũng sẽ chọn ra những đoàn biểu diễn ưu tú có thể tham dự.
Ngày 7 là ngày biểu diễn chính thức, khán giả là tất cả những vị có tiếng tăm của các ngành nghề trong kinh đô, đến lúc đó cũng có bạn bè quốc tế đến xem. Vậy nên, cuộc thi biểu diễn đoàn vào mùa xuân không chấp nhận bất kỳ một chút sai lầm nào!