Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 465

Chương 465 - Chương 465 -

"Bốp" một tiếng, An Tri Hạ không khách khí đánh xuống ngón tay sắp đụng đến chóp mũi của mình, lực đánh không chút tiết chế.

Trợ lý nữ đau đến mức hét lên một tiếng xông thẳng lên trời, mu bàn tay sưng thành cái móng heo.

Hết lần này tới lần khác, An Tri Hạ khẽ thở dài nói: "Dùng tay chỉ vào người khác như vậy rất không lễ phép, tôi giúp cô uốn nắn, chẳng qua chỉ đánh cô một xíu, có cần khoa trương như vậy không? Cô gái nhỏ giả bộ xoa như vậy là không được, đây là thực tế không phải trên sân khấu, làm lố rất dễ bị chán ghét đấy."

"Tôi không cần cô đến để thị uy, cô còn chưa xứng làm con gà để tôi giết gà dọa khỉ. Không nói đến những thứ khác, chỉ nhìn vào việc cô hấp tấp, không tôn trọng thành quả lao động cả đêm của người khác, cô không có cách nào đảm nhiệm vị trí trợ lý, nếu không tôi sợ có ngày cô dùng một cây đuốc đem đốt cái nhà hát này."

Sắc mặt trợ lý nữ đỏ tím bầm, ngực phập phồng đến lợi hại, cắn răng nói: "Tôi bị người khác đẩy ngã, không phải hấp tấp! Hơn nữa, tôi đã đi theo làm việc với ban tổ chức hai năm nay cũng chưa gây ra sai lầm nào cả, chỉ bằng một biên đạo nho nhỏ như cô thì dựa vào cái gì mà đuổi tôi đi!"

An Tri Hạ vô tội nhìn về phía đạo diễn Hồ.

"Là tôi cho cô giáo Tiểu An quyền lợi đó." Ngược lại, bây giờ đạo diễn Hồ không còn tức giận nữa, mặc dù bây giờ ông có chút cười trên nỗi đau của người khác nhưng đây không phải nhằm vào An Tri Hạ, mà là nhằm vào trợ lý nhỏ. Cô ta không biết người xinh đẹp trước mặt là thần tiên phương nào mà cả gan nhận tiền bất chính làm việc xấu giúp người khác.

Không nghĩ tới chỉ có một đêm, những người kia đã không ngồi yên được.

"Đồng chí Tiểu Đỗ, cô vẫn nên tự mình rời đi đi, đừng làm lớn để những người khác biết nữa, đến lúc trở về đơn vị cũ cô không làm việc được nữa đâu.

"Tôi không phục!" Khí thế của đồng chí Tiểu Đỗ yếu hẳn, tựa như cô vợ nhỏ bị người ta khi dễ, cực kì tủi thân, không cam lòng bị đối xử như vậy.

"Đúng vậy, đồng chí Tiểu An, mặc dù bây giờ cô dùng lời nói tạo áp lực lên đầu mấy người già chúng tôi. Nhưng cô cũng không thể tùy tiện tìm một lý do đuổi cô gái nhỏ này ra khỏi ban tổ chức, với cả đây cũng không phải lỗi của cô ấy, muốn trách thì trách người đụng vào cô ấy!"

"Ngày hôm qua cô ấy phục vụ chu đáo biết bao nhiêu, nhìn một cái liền biết đây là người tỉ mỉ cực kỳ có năng lực, cô làm như vậy không phải sẽ khiến mọi người rét lạnh trong lòng sao?" Tổng giám đốc nghệ thuật Trương không đồng ý, than thở nói.

An Tri Hạ chê cười: "Tốt lắm, tôi hỏi cô đồng chí Tiểu Đỗ, có phải không ai thấy cô bị đụng ngã xuống đất phải không? Cho nên cô cũng không biết ai là người đụng cô?"

Đồng chí Tiểu Đỗ suy nghĩ một lúc, gật gật đầu: "Lúc này mọi người cũng vừa mới đi làm phải quét dọn vệ sinh, rất bận rộn, nhìn qua trong sân rất ít người."

"Miệng của đồng chí Tiểu Đỗ thật không thành thực, nhưng thân thể lại rất thành thực nha." An Tri Hạ ngồi ở trên ghế, cười khẽ nói: "Lúc cô trả lời vấn đề này của tôi, ánh mắt đảo lên phía trên rồi lại đảo sang phải, điều này thể hiện cô đang suy nghĩ xem nên nói dối thế nào. Mà mới vừa rồi khi chạy vào, cô vì sợ tôi phát hiện đang cười trên nỗi khổ của người khác, vẫn một mực ôm lấy đỉnh đầu, giả vờ như áy náy để che giấu.

Nhưng cô che giấu cũng không che hết, khóe miệng cũng sắp kéo đến tận mang tai kìa, có phải cô cho là làm xong chuyện này, rất nhanh tôi sẽ bị rớt đài, sau đó lãnh được khoản tiền dịch vụ không rẻ, vậy nên tâm tình tốt đến mức không khống chế được?"

"Vả lại, khi cô trả lời vấn đề thứ hai, cô lắc đầu liên tục, cả người liên tục lui về phía sau, nhưng thật ra đây là thân thể và lời nói không thống nhất được nên theo bản năng kháng cự, lời nói của cô không thể tin được."

Nước mắt đồng chí Tiểu Đỗ chảy ào ạt: "Dù sao cô cũng là biên đạo, đạo diễn đều nghe theo ý cô, tất cả mọi người đều sợ cô, cô nói cái gì chính là cái đó!"

Bình Luận (0)
Comment