Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 478

Chương 478 - Chương 478 -

Khi tất cả mọi người lên sân khấu đầy đủ chào khán giả bằng bài hát 《Tiến Lên Con Đường Xã Hội Chủ Nghĩa》, nhìn những lãnh đạo phá lệ vỗ tay nhiệt liệt, những người bạn ngoại quốc khen ngợi từ tận đáy lòng, ánh đèn từ máy chụp hình lóe lên. Bọn họ không nhịn được mà vui mừng đến mức khóc nức nở, ôm nhau thật chặt.

Nhiều năm qua, đoàn biểu diễn kinh đô tổ chức cuộc thi đấu vào mùa xuân và mùa thu chỉ kiếm được những người như nước như lửa với nhau, lãnh đạo gặp nhau thì giả vờ cười nói, những người trẻ gặp nhau thì rất ghét nhau, dù là người nhà thi ghi gặp nhau vẫn không nhịn được cãi nhau vào câu. Cuộc thi đấu đồng đội trở thành nơi bọn họ tranh giành danh vọng và tiền tài, quên mất mục đích ban đầu là gì.

Mà bây giờ khi bọn họ nhìn thấy đối thủ của mình còn có thể thoải mái cười đùa, rất hòa nhã với nhau, không quá chú ý đến kết quả của cuộc thi. Tất nhiên ngày nào An Tri Hạ cũng nói những câu chuyện truyền động lực tới mọi người, tẩy não mọi người thành công, một vài quy tắc mới trong phạm vi đã được hình thành dưới sự điều khiển của cô.

"Cô giáo An." Một người thanh niên đi tới cạnh đạo diễn Hồ thủ thỉ vài câu, đạo diễn Hồ kích động nghiêng đầu nói nhỏ với An Tri Hạ: "Có một nhà lãnh đạo lớn muốn gặp chúng ta."

An Tri Hạ hơi sửng sốt, nét mặt ngạc nhiên, trong lòng rất vui sướng. Cô vội vàng chỉnh lại đầu tóc, sửa sang quần áo, thậm chí còn lấy khăn ra ngồi xuống đất lau bụi trên giày.

Đạo diễn Hồ với vài phó đạo diễn cũng sửa sang lại trang phục, phủi phủi tay hai cái, vuốt gọn lại tóc trên đầu.

Thấy khóe miệng An Tri Hạ giật giật, bọn họ nhìn lại tay mình, suy nghĩ xem chút nữa có được bắt tay với nhà lãnh đạo lớn hay không nhỉ? Tay mình có mùi hay không...

Đến khi đoàn người bọn họ được đưa tới cánh cửa trống ngoài nhà hát, vị lãnh đạo lớn cười với những người ngoại quốc xung quanh mình, nói: "Bữa tiệc văn hóa tối nay là do những đồng chí này làm, nó đã làm cho chúng tôi cực kỳ kinh ngạc và vui mừng đấy."

"Chào các bạn, các bạn biểu diễn rất hay, ý tưởng không tệ, tôi rất thích!" Anh chàng tóc vàng mắt màu cây cọ cười cười ấp úng nói tiếng Trung bày tỏ.

Đoàn người của đạo diễn Hồ cười rồi liên tục vẫy tay, nói: "Đây là thành quả của sự cố gắng của các em và sự tin tưởng của tổ chức ạ."

"Lão Hồ à, tôi đã xem phim của cậu rất nhiều lần, ngụ ý trong phim không tệ đâu, đất nước Hạ Hoa của chúng tôi đang thiếu một người tài năng như bạn, một đạo diễn có thể phản ánh những vấn đề chân thực rất tốt. Các bạn cũng đã thể hiện một màn trình diễn đồng đội đầy màu sắc, giữ thể diện cho người đứng đầu đất nước chúng tôi!" Vị lãnh đạo lớn cũng khen ngợi.

Nhưng lại có một anh chàng người Kyrgyzstan tóc đen mặt rất nghiêm túc trò chuyện bằng tiếng của bọn họ: "Màn biểu diễn của các bạn đã có sự tiến bộ rất lớn, nhưng mới chỉ được xem là nghệ thuật sơ cấp, khi nào đến thăm đất nước của chúng tôi, mọi người đi cùng luôn đi, để hai nước trao đổi với nhau, rồi thi đấu với nhau thì mới có sự tiến bộ lớn hơn nữa được."

Sắc mặt phiên dịch viên hơi khó coi.

Lãnh đạo lớn hút thuốc, nói: "Phiên dịch lại lời của anh ta đi."

Chờ sau khi phiên dịch viên thuật lại, lãnh đạo lớn nói: "Bạn hãy nói lại với anh ta rằng, chúng ta không hề hướng ngoại, chứ đừng nói gì đến đất nước nhỏ bé của bọn họ. Lịch sử đất nước ta đã có từ lâu đời, nền văn hóa rất phong phú, anh ta không thể phỏng đoán chỉ qua màn trình diễn này được.

Có một câu nói rất hay, chỉ có người trong nghề mới biết được thế nào, còn người ngoài nghề chỉ nhìn vào xem sự vui vẻ. Lúc này tôi còn thấy khá vui khi thấy anh ta sôi nổi như vậy, sao mà vừa ra cửa đã khác ngay rồi? Người Kyrgyzstan nói một đằng nghĩ một nẻo hả? Hay là bạn thử hỏi anh ta, xem vừa nãy anh ta hiểu vở kịch diễn gì không đi?"

Sắc mặt người Kyrgyzstan tối sầm xuống, không nói được câu nào. Dù sao anh ta cũng chỉ xem cho vui, chứ không thể nói ra được gì.

Bình Luận (0)
Comment