Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 477

Chương 477 - Chương 477 -

''Cô giáo An, chúng tôi sẽ điều tra nghiêm túc chuyện này!'' Cục trưởng Lý không để tới đến lời của giám đốc nghệ thuật Trương nói, gật đầu với An Tri Hạ rồi đau khổ trả lời lại, đây là nơi các nhà lãnh đạo gặp mặt, một chút chuyện nhỏ cũng có thể biến thành chuyện lớn gây ra tổn hại tới đất nước.

Tiếc rằng lúc này không có máy quay, phía sau hậu trường tính cả diễn viên và nhân viên làm việc cũng lên đến 200 người, thân hình và trang phục của mọi người rất giống nhau, còn đi qua đi lại, ai có thể chú ý đến mấy cái này chứ? Thêm nữa đạo cụ biểu diễn đã bị phá hủy gần một nửa, hoàn toàn không có bằng chứng để tìm ra người đã hút thuốc phóng hỏa.

''Cục trưởng Lý yên tâm, chúng tôi có hai đến ba ngày nghỉ sau khi biểu diễn tiết mục xong, trong khoảng thời gian này chúng tôi sẽ tìm ra được thủ phạm đã phá hoại, trong thời gian tiếp theo còn phiền ông sai người đến theo dõi chút, không thể có thêm chuyện xấu nào trong cuộc thi đồng đội nữa!'' An Tri Hạ nói, sau đó mở cửa phòng đạo cụ biểu diễn ra, có một mùi khét gay gắt bên trong tỏa ra phả vào mặt.

Cô kiểm tra dưới quần áo, đã phạm tội ở nơi có rất nhiều người thế này, không thể có nhiều thời gian được, có người phát hiện một điếu thuốc bị dập cháy bởi nước.

''Ai đã dập tắt bằng nước thế?'' An Tri Hạ cười nhạt hỏi.

Mọi người nhìn mặt An Tri Hạ không có chút tức giận hay sốt ruột nên trong lòng cũng dần bình tĩnh lại, lúc nghe được câu hỏi của cô, ánh mắt không kìm được nhìn về phía giám đốc nghệ thuật Trương.

Giám đốc nghệ thuật Trương tức giận nói: ''Sao các người cứ nhìn tôi thế? Lúc gặp lửa ai chả nghĩ đến cách dập bằng nước hả?''

An Tri Hạ nhướn mày nói: ''Sai rồi, đang lúc chỗ đạo cụ người đi ra đi vào rất nhiều, lửa do tàn thuốc gây ra không quá lớn, lúc mọi người phát hiện ra có khói thì quần áo chỉ bị cháy một ít. Các người hoàn toàn có thể dập lửa, tự nhiên lại đi lấy nước chẳng để làm gì, rồi cứ để lửa ở đó tiếp tục cháy?''

''An Tri Hạ cô đừng kiếm chuyện nữa! Sao nào, cô nghi ngờ tôi à? Dập lửa như nào? Ném xuống đất lấy chân đạp đạp hay lấy chổi phủi vào? Mấy bộ trang phục này không bị lửa đốt cũng chẳng dùng làm gì được! Tình huống lúc đó gấp như thế thì ai mà nghĩ được?'' Giám đốc nghệ thuật Trương nghiến răng cãi lại.

An Tri Hạ không thèm nói lí với cô ta nữa: ''Di chuyển mấy cái bếp lò đi đi, cầm mấy cái máy sấy tóc ra đây hong khô quần áo một chút. Có chỗ nào có máy may không? Mang luôn ra đây đi!"

Không cần những người khác hành động, cục trưởng Lý chỉ huy ngay cấp dưới nhanh chóng khiêng đồ tới. Các diễn viên rối rít đi lên giúp đỡ, đẩy giám đốc nghệ thuật Trương sang một bên.

Đoàn kịch ngay lập tức bố trí một vài thợ may xưa, lúc nghe được tin này đã tụ tập ở đây hết, chờ An Tri Hạ chỉ đạo.

Quần áo bị cháy sạch, lốm đốm không thể toàn vẹn, nhưng chỉ cháy mất một khoảng hơn lòng bàn tay. An Tri Hạ yêu cầu cắt xén bớt đi, làm cho quần áo chỉnh tề trở nên khác biệt, hầu như không có cái nào cắt xén giống nhau.

Những thợ may xưa hành động rất nhanh, An Tri Hạ có tư duy nhạy bén, khi quần áo được sấy khô xong cũng là lúc mọi sửa chữa được hoàn thành. Cầm quần áo trên tay, mặt mọi người như đi đưa đám, cố nhắm mắt mà mặc quần áo vào, rồi đi ra nhìn nhau một chút.

Quần áo hơi kì lạ, nhưng lại không hề khó nhìn, thậm chí còn có một chút phá cách vô cùng đẹp. Ngay lập tức mắt bọn họ sáng lên, không nhịn được ôm nhau vui sướng: "Được cứu rồi, cuộc thi đấu đồng đội có thể diễn ra bình thường được rồi!"

"Sao tôi làm về nghệ thuật mà lại không có mắt nhìn về cái đẹp chứ!"

"Không hổ là cô giáo An, không có chuyện gì là vấn đề với cô ấy, rốt cuộc trên đời này có chuyện gì mà cô ấy không làm được chứ?"

Quần áo bây giờ còn đẹp hơn quần áo trước kia nữa, trong lòng như đi tàu lượn từ dưới đáy lên tới tận mây trời, đã có thể đầy năng lượng để lộ ra trạng thái vui vẻ nhất cho lãnh đạo và bạn bè quốc tế xem.

Bình Luận (0)
Comment