Vào thập niên 70, số lượng kênh truyền hình vô cùng ít ỏi, nội dung và hình thức cũng chỉ có một ít, còn thường xuyên lặp lại một ngày ba lần, càng làm cô khó chịu hơn cả là không có kênh nào vào ngày thứ ba hàng tuần, hơn nữa, buổi sáng và buổi tối hàng ngày cũng không có chương trình nào, màn hình huỳnh quang biểu thị màn hình đầy màu sắc thông báo không có chương trình phát sóng.
Nếu thế giới này chỉ có mỗi một mình cô xuyên qua, vậy thì cô sẽ ra tay, thay đổi tất cả để biến Hạ Hoa thành một cường quốc trên thế giới. Đáng tiếc, định luật cân bằng có thể áp dụng ở bất kỳ đâu, ở trên Hạ Hoa hay trên thế giới cũng có khả năng có người trọng sinh giống cô.
Ít nhất là Kỳ Vân Lan hay Phòng Viên vậy,
An Tri Hạ không thích bị người khác bới móc, phơi bày tất cả trước mặt mọi người như thế. Ai mà biết việc trọng sinh như này có bình thường hay không, nhỡ người ta không muốn hài hòa với người khác, trở thành sự tồn tại độc nhất vô nhị thì sao? Cho nên cô cẩn thận một chút cũng không có gì sai, cố gắng dựa vào sự phát triển của thập niên 70 để tạo tiết mục phù hợp.
Kênh nước ngoài là một hình thức để hội nhập với thế giới, ý nghĩa không giống bình thường, chính vị phó lãnh đạo của đài chỉ điểm An Tri Hạ toàn quyền phụ trách. Hy vọng hình ảnh mới của Hạ Hoa sẽ được thế giới biết đến, mỗi khi nhắc đến Hạ Hoa thì phải hiện ra ấn tượng về một đất nước phồn vinh, no đủ. Nhiệm vụ này quả thật rất quan trọng!
An Tri Hạ ghé vào trên bàn, đầu tiên gõ chuyên mục ẩm thực ra, lấy tên "Thao thế", mỗi kỳ chỉ có 40 phút, phát sóng trực tiếp vào lúc 9 giờ tối và phát lại vào 5 giờ chiều. Phương Hồng Diệp làm người dẫn chương trình ẩm thực còn An Tri Thu đứng bếp.
Tiết mục nấu món ăn vô cùng đơn giản sẽ không thu hút được người ta, mà người tôn sùng ẩm thực như An Tri Hạ nguyện ý ra tay chắc chắn sẽ khác. Cô định viết nên cốt truyện kết hợp với kỹ thuật nấu ăn siêu phàm của anh trai để phô bày sự quyến rũ ẩm thực Trung Hoa!
Trong mắt bạn bè quốc tế thì ẩm thực Trung Hoa luôn được phủ kín bằng một tầng sắc thái thần bí, vậy thì cô sẽ chuẩn bị một tiết mục thật "công phu. Hạ Hoa đất rộng của nhiều, đâu có thiếu cảnh đẹp đâu?"Tây du ký" có thể dẫn dắt mọi người xem non sông gấm vóc Hạ Hoa, vậy ẩm thực quốc gia không thể mang lại chút hương vị đặc biệt nào sao? Đấy là còn chưa kể "phong tục" của nhiều vùng miền khác nhau...
Cô đặt bút, viết hơn hai mươi tiết mục, cùng với một vài ý tưởng thú vị. Chờ đó, cô nhất định sẽ thực hiện hết tất cả.
Để sớm thích ứng với công việc ở đài truyền hình, An Tri Hạ dẫn anh trai và chị dâu đi làm quen một vòng trước. Tuy rằng lúc đó đã là giờ tan tầm nhưng ở đơn vị vẫn còn nhân viên trực.
"Trưởng ban An?" Vừa nghe An Tri Hạ báo tên của mình, nhân viên trực ban lập tức cười đứng lên hô: "Lãnh đạo đã sớm nói chuyện, lãnh đạo vừa mới thăng chức cho cô, chỉ còn chờ cô ký tên xác nhận."
Nói xong, nhân viên trực ban dùng chìa khóa mở ngăn kéo, lập tức lấy ra một tập văn kiện, từ bên trong lấy ra một xấp tư liệu, giải thích: "Cô xem có vấn đề gì không? Chờ cô ký tên ấn dấu tay xong, tôi nộp tư liệu này cho bộ phận nhân sự, để bọn họ làm nốt thủ tục còn lại."
An Tri Hạ kiểm tra cẩn thận, xác nhận không có gì sai sót mới ký tên, ấn dấu tay.
Nhân viên trực ban lấy từ trong ngăn kéo một xấp phiếu định mức, nói: "Trưởng ban An, cô có thể dùng mấy thứ này đến bộ phận hậu cần nhận một ít phúc lợi cơ bản của nhân viên, đồ vật lớn trong nhà cũng có thể mua với mức giá khá ổn định."