Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 528

Chương 528 - Chương 528 -

An Tri Thu thì ngồi ở ghế lái phụ, không đợi anh ấy chỉ huy, đã thấy em gái lầm bầm một câu: "Một đạp hai treo ba còi bốn chuyển năm xem sáu phanh tay."

Xe nhanh nhẹn khởi động vững vàng, anh ấy còn chưa lấy lại tinh thần, người ta đã vui vẻ chạy vài vòng.

"Cái này còn dễ hơn học xe đạp." An Tri Hạ từ trên xe bước xuống, vỗ tay hưng phấn kích động nói với hai người đang ngây ngốc nhìn cô: "Xe đạp em còn sợ ngã lảo đảo học ba ngày mới xong, xe con dễ lái hơn máy kéo nhiều, muốn lái nhanh bao nhiêu thì lái nhanh bấy nhiêu, muốn đánh hướng nào thì đánh, trộm chạy! Chỗ ngồi còn dễ chịu nữa, gió thổi không đến mưa rơi không trúng!"

Bà cụ Khương sờ sờ ngực, cười ngây ngô: "Cháu ngoan nhà ta thông minh như vậy, đứa bé Tiểu Lý phía sau phải học cả một tháng. Nhà chúng ta di truyền tốt, đứa bé trong bụng Hồng Diệp nhất định cũng thông minh xinh đẹp, cháu ngoan, cháu rể ngoan của bà khi nào thì đến vậy?" Bà cụ Khương vừa hỏi, An Tri Hạ sửng sốt nhất thời không kịp phản ứng, giây lát sau cô ngượng ngùng cười nói: "Chờ khi nào giàn nho trong sân chín anh ấy sẽ tới."

Cô cứ nghĩ mấy ngày nay thiếu đi chuyện gì đó, hoá ra quên mất một người sống sờ sờ.

Cô về đến nhà cơm nước xong xuôi liền viết thư cho người ta, báo cáo chuyện xảy ra gần đây.

Cô không có kinh nghiệm yêu đương nào, người không ở trước mặt, cũng không có điện thoại di động kiểm tra liên tục, chỉ dựa vào thư gửi một tuần rưỡi.

An Tri Hạ bận rộn, có chuyện gì cũng ném ra sau đầu, là vì cảm thấy đoạn tình cảm này không chân thật.

Ngày hôm sau, ăn cơm xong, An Tri Hạ không cần Khương Sĩ Minh đưa, trực tiếp lái xe đến các đoàn biểu diễn đào người.

Nửa tháng huấn luyện ở đoàn biểu diễn mùa xuân, cô cũng không phải đùa giỡn, phát hiện không ít hạt giống tốt.

Mỗi đoàn biểu diễn đều có cơ số diễn viên khổng lồ, giống như bồi dưỡng nhân tài, dưỡng dục ra một cái lại một cái cột trên sân khấu.

Chỉ là các diễn viên trong đoàn biểu diễn đều ăn cơm thanh xuân, rất tàn khốc, cũng dễ dàng mai một các hạt giống có tài hoa khác.

Trong lòng An Tri Hạ có mục tiêu, trong tay lại cầm bản thảo lúc trước của mình, căn bản không cần cô mở miệng nhiều, người ta đã chủ động yêu cầu một người đổi tiết mục khác.

Biểu hiện của An Tri Hạ cực kỳ khó chịu, kịch liệt cò kè mặc cả một phen, cuối cùng đổi lấy một tiết mục hai người, đào đi những hạt giống mình nhìn trúng đã dạy dỗ hơn nửa tháng.

Không chỉ có bọn họ, còn dưới sự đề cử của bọn họ, An Tri Hạ chạy đến một số đơn vị không tham gia cuộc thi biểu diễn mùa xuân trước, khai thác những thanh niên ưu tú có tính dẻo dai, chăm chỉ tiến bộ, kiên trì với ước mơ.

Sau đó vào ngày hôm sau, cô chạy một chuyến đến hai trường trung học trọng điểm ở kinh đô, chọn mấy học sinh có tư duy sinh động, phẩm tính lương thiện, năng lực học tập mạnh.

Ngày thứ ba khi mọi người làm xong thủ tục đến bộ phận nhân sự đài truyền hình trình hồ sơ, nhìn hai mươi tám người trùng trùng điệp điệp đi đến, ai nấy đều ngây người, ngay cả mấy phó trưởng đài, các chủ nhiệm trong đài đều bị kinh động chạy tới.

"Ai có thể nói cho tôi chuyện gì đã xảy ra hay không?"

Trưởng đài nhìn những người này, trong lòng không hiểu sao lại đau nhói, mỗi người đều phải trang bị một phần đồ dùng văn phòng, đồ dùng sinh hoạt, ký túc xá cá nhân, phúc lợi cùng tiền lương mỗi tháng mấy chục đồng!

"Tiểu Đàm Tiên... Sao mấy người lại tới đài truyền hình, không đi nhầm chứ?"

"Trưởng đài ông khỏe chứ, là cô giáo Tiểu An mời chúng tôi tới. Chúng tôi điều đã làm xong thủ tục, chỉ cần đăng ký lập hồ sơ báo cáo ở bộ phận nhân sự trong đài, còn lại thì đã xong."

Tiểu Đàm Tiên cười nói.

"Chờ một chút, An Tri... Chủ nhiệm Tiểu An đâu? Sao cô ấy không báo cáo với chúng tôi một tiếng? Vậy ai, đi gọi chủ nhiệm Tiểu An tới đây."

Bình Luận (0)
Comment