Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 550

Chương 550 - Chương 550 -

Tiếng sáo du dương, tiếng đàn như ẩn như hiện, theo đó trên màn hình vẽ ra một giọt mực nhuộm ra từng nguyên liệu nấu ăn, mà nguyên liệu nấu ăn kia rơi xuống đất liền có linh thức, mũi mắt, miệng tay chân đều đầy đủ trông cực kì đáng yêu, quả bí bụng to mặc trang phục quan màu đen, đội mũ sa đen, bên cạnh là một quả bí đao ăn mặc như bà mối có nốt ruồi nhỏ ở mũi, dưa chuột xinh đẹp tuyệt trần, thơm ngát thướt tha, chàng cà tím cực kì thư sinh và anh tuấn, một em bé củ cải tròn trịa ú nu... Cuối cùng xuất hiện hai chữ Thao Thiết, hai chữ ấy hóa thành một con đại thú uy phong lẫm liệt.

Nhìn những hình tượng mới lạ này, trên mặt mọi người không kiềm được mang theo nụ cười, rất nhiều nguyên tố của Hạ Hoa đều hài hòa lại thú vị được nhào nặn vào cùng một chỗ, cũng có thể khiến cho bạn bè nước ngoài thấy mới mẻ, rồi không biết từ khi nào khắc sâu những thứ kinh điển này vào trong đầu, khiến người trong nước yêu mến đồng thời kích phát tình yêu nước nồng đậm hơn.

Sau đoạn dạo đầu ngắn ngủi hai phút, tiếng trống khiến da đầu người ở kinh đô tê dại vang lên, chim bồ câu hòa bình bay qua cổng trời, ánh mặt trời rực rỡ buổi chiều, ống kính xẹt qua tường thành cung đình phồn hoa ngày xưa, khiến người ta có cảm giác như thời gian đan xen cùng một chỗ, lòng rung động trước sự tráng lệ!

Bầu trời xanh thẳm như nước, trong tiếng chim hót hoa thơm, một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện trong ống kính, một bên là tường gạch rải rác rêu...

Tiết mục này, khiến mắt, lỗ tai, đầu lưỡi mọi người như được bàn tay nhỏ bé liên tục gãi ngứa ở đầu tim. Thị giác, thính giác và vị giác tưởng tượng của mọi người đan xen thành một bữa tiệc, ngay cả khi đến hồi kết của buổi phát sóng chỉ còn chiếu mấy bức ảnh là cảnh đẹp và hình ảnh thuần khiết của con người, khán giả vẫn không muốn bỏ qua.

Lúc màn hình xuất hiện biểu tượng giải ngắn ngủi, mọi người nháo nhào tranh nhà vệ sinh, đến khi quay lại ngồi xuống liền bắt đầu vắt hết óc ra khen ngợi. An Tri Thu thì theo yêu cầu mãnh liệt của mọi người, vào phòng bếp chuẩn bị mấy món ăn giống trên tivi vừa chiếu.

"Cháu ngoan, sao các cháu quay được mấy cảnh thế này vậy? Cảnh phim mở đầu đó có được quay trên máy bay không? Nhà nước cho cháu mượn sao?"

An Tri Hạ mìm cười giải mã cho bọn họ: "Chúng cháu làm khinh khí cầu nhỏ, treo camera lên giỏ, dùng dây buộc lại phía dưới. Giỏ và camera được che chắn xung quanh để phòng tránh rung lắc rất kĩ. Vì đoạn phim hai phút này mà tất cả mọi người phải bận rộn hơn hai tiếng đồng hồ, cuối cùng chọn được một đoạn dài khoảng nửa tiếng không bị rung lắc để chỉnh sửa."

"Chương trình này của em đã hoà quyện không ít thứ đấy." Khương Sĩ Minh cũng còn đang hồi tưởng: "Thế nhưng, em chỉ dùng nguyên thanh của nước Hạ Hoa chúng ta để chèn phụ đề, chúng ta xem thì thích rồi, nhưng có ảnh hưởng đến bạn bè quốc tế hay không?"

An Tri Hạ mặt mày cong cong nói: "Nguyên bản mới là đẹp nhất, hơn nữa bạn bè quốc tế nói vài câu ngoại ngữ, sẽ giúp nâng cao trình độ ngoại ngữ của dân chúng ta. Hơn nữa, nguyên thanh là sức mạnh, niềm tự hào và bền bỉ của người Hạ Hoa ta."

"Có lẽ lúc đầu sẽ không thích ứng được, nhưng qua thời gian, để họ xem bản lồng tiếng họ mới thấy không quen."

Cô đến từ hậu thế, để có thể nâng cao năng lực nghiệp vụ của mình, cô đã thường xuyên phải càn quét những bộ phim xuất sắc của các quốc gia, mỗi một loại phim lại hợp với một nguyên thanh duy nhất, mà những ngôn ngữ khác không thể vượt qua.

An Tri Hạ muốn cho bạn bè quốc tế mài tai bằng tiếng Hạ Hoa, bị những thứ trong chương trình truyền hình này tẩy não, thông qua nỗ lực của cô và nhân viên tổ chương trình, hiểu được quốc gia này đã có lịch sử mấy ngàn năm, một Hạ Hoa yên tĩnh thục mỹ nhưng không hề thiếu sự hùng tráng rộng lớn!

Bình Luận (0)
Comment