Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 595

Chương 595 - Chương 595 -

"Tiểu Thôi trông cũng ưa nhìn, biết làm việc, năng lực cũng không tồi, còn có kinh nghiệm, bên kia cho cậu ta đến xưởng sản xuất da thuộc. Tuy không lên được chức chủ nhiệm nhưng tổ trưởng tổ sản xuất là chắc chắn rồi. Chắc chỉ cần một hai năm làm việc là có thể đạt được như ý nguyện nhờ sự giúp đỡ của chúng ta."

Tiêu Vân Lan vừa lòng gật đầu: "Dì Đinh, cháu về nhà nấu cơm đây, buổi chiều còn phải đi làm nữa."

"Đi đi, đi đi." Phó chủ nhiệm Đinh xua tay với cô ta: "Nhớ hẹn với ông nội cháu nhé, cứ đến lúc trời mưa là chân của bà ấy lại đau nhức không chịu nổi. Để ông cụ Tiêu đi qua xem thử coi sao."

"Dì yên tâm, cho dù cháu không hẹn được ông nội thì cháu cũng phải đến giúp bà bớt đau hơn." Tiêu Vân Lan mỉm cười gật đầu.

An Tri Hạ vừa mới dừng xe, cửa viện mở ra, mấy người bên trong đã vui tươi hớn hở nhìn cô chằm chằm.

"Thơm quá nha, hôm nay ăn món gì đây?" Sân nhà họ Khương không nhỏ, bốn phía được trồng đầy rau xanh, mà đống rau trái ở nhà họ An cũng bị cô sung công quỹ, dồn hết một kênh.

Từ trại chăn nuôi do hợp tác xã cung ứng tiếp thị tổ chức, thịt gà và trứng gà trong nhà không hề thiếu, thịt heo, dê, bò cũng có rất nhiều, do nguồn cung ban đầu không đủ nên tạm thời chỉ được trao cho ban lãnh đạo và nhân viên ưu tú nhất mà thôi.

An Tri Hạ có quan hệ mật thiết với hợp tác xã cung ứng tiếp thị nên cũng thu lợi được không ít, thành viên trong tổ cũng được hưởng ké chút lợi lộc.

"Dì Trương nấu món cá trích, canh ngao đặc biệt thơm ngon đến nỗi chị dâu con có thể uống được hai chén luôn đó. Mau vào ăn đi không lát nữa cá sẽ tanh." Bà cụ Khương nói chuyện.

Buổi trưa cha Khương và mẹ Khương sẽ ăn cơm ở đơn vị, hiện tại Phương Hồng Diệp và ba đứa nhỏ đang ở đây, cháu ngoại và cháu gái cũng trở về khiến bà cụ Khương cảm thấy vô cùng hạnh phúc, bèn dặn dò dì Khương làm món ăn phong phú hơn một chút.

Thịt heo đen xào với ớt xanh, miến xào với trứng gà và đậu cô-ve, rau xà lách chấm tương, còn có cà chua quấy đường, canh cá trích rải hành xắt nhỏ và một nồi cơm tẻ thơm ngon.

Bụng nhỏ của An Tri Hạ lập tức sôi lên, buông chiếc túi rồi rửa tay sạch, ngồi vào bàn cùng mấy đứa nhỏ, đôi mắt trông mong nhìn hai người già động đũa.

Sau khi ăn được bát rưỡi, cô cảm thấy bụng đã hơi phình ra, cô cố gắng chống cự sự dụ hoặc buông chiếc đũa. Nhìn thấy cảnh tượng này, ai cũng mỉm cười, trong lòng ngọt ngào không thôi.

"Buổi sáng các cháu làm cái gì?" Thấy Phòng Lễ Hi đã ăn cơm xong, cô hỏi.

"Ông dạy chữ cho chúng cháu, bà dạy chúng cháu văn tự cổ, còn dì dạy chúng cháu cách ca hát." Phòng Lễ Hi cười nói: "Anh họ còn có phòng học lớn, bên trong có rất nhiều sách. Bà nói chúng cháu có thể mượn về xem."

Hai đứa nhỏ kia còn đang ăn cơm, cũng muốn nói chuyện với An Tri Hạ.

"Ăn từ từ thôi, ăn xong rồi lại nói." An Tri Hạ cười trấn an bọn họ, quay đầu nhìn cái bụng nhỏ của Phương Hồng Diệp: "Chị dâu, sao bụng chị không nhô lên được chút nào vậy? Khi nào chị mới định sinh đây?"

Hai ông bà bị chọc cười: "Sao con còn gấp gáp hơn cả anh trai vậy, giờ mới mang thai được hai tháng, đứa nhỏ còn chưa thành hình nữa, chắc mới chỉ như hạt đậu, sao có thể nhô lên được? Hơn nữa, vị trí của trẻ nhỏ không giống nhau, thời gian hoài thai cũng khác. Ngày dự sinh cũng phải đến tháng 11."

Bình Luận (0)
Comment