Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 643

Chương 643 - Chương 643 -

Gò má An Tri Hạ hồng hồng, đôi mắt long lanh ngập nước, dưới ánh đèn trông tựa như một loại trái cây trong veo, đừng nói là đàn ông, ngay cả bà cụ Khương cũng phải nhìn chăm chú: "Thằng nhóc Phòng Viên kia thật may mắn."

Nhà họ Khương có một căn phòng tắm không coi là nhỏ, vào lúc này đã được đặt vào một thùng gỗ cao cỡ nửa người, bên trong đã được đổ đầy sữa bỏ, phía trên còn rải một tầng cánh hoa màu hồng thật dày, xinh đẹp vô cùng, trong không khí đều là mùi thơm của sữa và hoa.

An Tri Hạ cẩn thận tắm rửa sạch sẽ, sau đó mới bước vào trong thùng nước toàn là sữa, thoải mái đến mức kêu thành tiếng. Cô chọn một cái mặt nạ dán lên, chất dịch tinh hoa còn lại thì xoa lên cổ, trong đầu không nhịn được suy nghĩ sẽ ra đề thi như thế nào.

Hai mươi phút sau, cô tắm lại một lần nữa, sau đó tỉ mỉ thoa một lớp sữa dưỡng thể lên da, trên mặt cũng được thoa từng lớp kem dưỡng thật tỉ mỉ. Sau khi cả người đều đã được cấp ẩm đầy đủ trở nên mềm mịn, cô ném quần áo cũ vào máy giặt, rồi mang đi phơi trên sân thượng nhỏ, búi tóc lên, mặc đồ ngủ trở về phòng.

An Tri Hạ vừa mới vào phòng đã bị người nào đó ôm vào lòng, tim cô nhảy lên một cái, nhưng ngay sau đó cô liền ngửi được hơi thở xâm lược mạnh mẽ cực kì quen thuộc của người đàn ông, cô không do dự đưa tay bóp vào phần thịt non của người đó, khi nghe được hít thở của người đó mới nhỏ giọng hừ: "Phòng Viên, anh thật sự càng ngày càng giỏi, ngày mai làm lễ đính hôn, hôm nay còn trèo cửa sổ!"

Phòng Viên bất mãn, anh thẳng tay cắn cô: "Cô gái nhỏ không có lương tâm này, em không muốn anh sao?"

An Tri Hạ có chút chột dạ, trong đầu cô bây giờ chỉ có đề thi, không thể lãng phí một giây nào, nếu như không phải sau khi tan ca anh kéo cô đi xin nghỉ, người nhà cũng giúp cô lên kế hoạch trước sau, cô tuyệt đối không nhớ đến chuyện ngày mai.

Cho tới bây giờ, An Tri Hạ luôn chăm chú làm công việc của mình, trước đây trợ lý sẽ sắp xếp hành trình của cô thật hợp lý, bản thân cô chỉ cần vùi đầu làm việc, nghỉ ngơi rồi nghiên cứu tác phẩm, cô vẫn chưa học được cảm giác để một người đàn ông trong lòng mình từng giờ từng phút.

Cô khéo léo vòng tay qua eo anh, thể hiện từng chút tình yêu và sự vui mừng cho anh xem.

Cô gái trong ngực vừa mới tắm qua, vừa xinh đẹp lại vừa mịn màng non mềm, lại thêm phần khôn khéo êm ái không giống ngày thường, sự nhẫn nại của anh như muốn nổ tung.

An Tri Hạ nhỏ giọng kể cho anh nghe chuyện họ hàng của nhà họ Khương: "Bọn họ là bà con xa, nhưng nhà họ Khương không có nhiều họ hàng ở kinh đô này, cho nên không thể không mời họ tới. Anh tự chuẩn bị một chút, thái độ của bọn họ không đại diện cho nhà họ Khương."

"Anh biết." Phòng Viên gật đầu cười khẽ: "Dù gì trước kia anh cũng là phú nhị đại, cũng từng tiếp xúc qua công việc trong dòng họ, biết cách sống chung như thế nào. Em ngủ sớm một chút đi, mấy ngày nay mệt lả rồi đúng không? Ngày mai gặp lại!"

Anh không muốn rời đi, nhưng khắp phòng đều là mùi hương của cô, anh sợ một lát sau toàn bộ ý chí của anh sẽ vỡ nát.

An Tri Hạ nắm tay lại, lo lắng nhìn anh nhanh nhẹn nhảy từ cửa sổ ra ngoài cực kì đẹp trai, một chân phía sau hơi khuỵu gối đáp vững vàng xuống đất. Anh xoay người lại lui người rời đi, nhìn về phía cô phất tay một cái, hóa thành báo đen tung người liền biến mất khỏi tầm mắt trong bóng tối.

Cô trở lại trên giường lăn lộn thật lâu, không biết từ lúc nào mình lại muốn nói chuyện cưới gả với một người đàn ông, hai người bọn họ sẽ nắm tay cùng nhau đối mặt với mưa gió tương lai suốt quãng đời còn lại, hồi hộp mãi trong lòng không biết bao lâu mới mơ mơ màng màng ngủ mất. Dường như mới vừa nhắm mắt lại, trời đã sáng từ khi nào, bên ngoài vang lên tiếng bọn nhỏ ồn ào đi đến phòng ăn dùng bữa sáng, âm thanh đi học rộn ràng khắp nơi.

Bình Luận (0)
Comment