Mặc dù trên tivi có dạy, nhưng cơ bản bọn họ không có nguyên liệu và gia vị nấu ăn.
An Tri Hạ nhướng mày, cười nói: "Thực ra trên tivi dạy rất chi tiết, nấu ăn là dựa trên rèn luyện mà ra. Về phần nguyên liệu và gia vị nấu ăn, kênh truyền hình nước Hạ Hoa của chúng tôi đã được chiếu ở quốc tế, rất nhanh nước Hạ Hoa sẽ sản xuất các loại gia vị và hạt giống rau quả trên các kệ ở siêu thị các nước."
Cô cũng giới thiệu chi tiết một chút về điều này.
Mấy người bạn nước ngoài nhìn nhau, Evan kích động nói: "Cô An, cô thật tuyệt vời. Quảng cáo này im hơi lặng tiếng đánh úp, tin tưởng các sản phẩm của nước Hạ Hoa sau khi bày bán trên kệ của các siêu thị lớn, chắc chắn có rất nhiều người mua.
Không biết chúng ta có thể hợp tác với nhau không.
Ở nước ngoài, doanh thu của các đài truyền hình được chia làm hai phần, một phần là thu phí truyền hình cáp để xem không có quảng cáo, trước số lượng người dùng của nhóm này không lớn, nhưng tin tưởng rằng sau khi hệ thống đài truyền hình trở nên càng hoàn thiện hơn, số lượng người sử dụng sẽ gia tăng lên đáng kể.
Một phần còn lại là kiếm từ chi phí quảng cáo. Bây giờ đây là hình thức hoạt động của hơn bảy mươi phần trăm đài truyền hình, nhưng sẽ chiếm một tỷ lệ quan trọng trong thời gian dài.
Trên thực tế, chuyến thăm Hạ Hoa lần này của chúng tôi là để xem thị trường Hạ Hoa lớn đến mức nào, có thể tiêu thụ bao nhiêu socola, giá cả là bao nhiêu, so sánh có thích hợp không. Nhưng sau mấy ngày khảo sát, kết quả cũng không tốt lắm.
Cho nên chúng tôi muốn hợp tác với đài truyền hình của các bạn, phát triển socola ở thị trường quốc tế."
An Tri Hạ rũ mí mắt xuống, tuy những lời này là do cô âm thầm dẫn dắt nói ra, nhưng khi được yêu cầu hợp tác đơn phương, cô phải thận trọng.
Một người bạn nước ngoài khác cũng hào hứng nói: "Công ty chúng tôi đã thành lập được một trăm năm, luôn theo đuổi sự mới mẻ, khỏe khoắn, vị ngon truyền thống, yêu cầu chất lượng cao và tươi mới. Có thể nói chỉ cần khách hàng biết đến chúng tôi, đồng thời nếm thử sản phẩm của chúng tôi, nhất định sẽ mua nó. Sự hợp tác của chúng tôi là đôi bên cùng có lợi, hỗ trợ lẫn nhau đạt được thành tựu."
"Quý cô." Nét mặt cô không hề kích động, khẽ cười nói: "Kênh nước ngoài của chúng tôi đã vươn ra quốc tế, hơn hết chỉ trong một tháng đã đạt được thành tựu, thu hút được sự chú ý của các quốc gia. Sản phẩm của đất nước chúng tôi có nhiều kiểu dáng, cũng đều được truyền lại từ lâu đời, còn chưa tự mình dốc sức đẩy mạnh tiêu thụ, thật sự không thừa tâm tư nhận đơn hàng bên ngoài."
"Việc này." Bọn họ thực sự không ngờ An Tri Hạ lại từ chối thẳng thắn lưu loát như vậy. Bọn họ hơi trợn tròn mắt nhìn nhau, vẫn là Evan nghiêm túc trịnh trọng nói: "Cô An, nước Hạ Hoa có triển vọng phát triển lớn như vậy, nhưng vẫn chưa phát triển, cần một nguồn vốn lớn rót vào. Công ty chúng tôi có nguồn tài chính to lớn mạnh mẽ, có thể giúp đỡ nước bạn hoàn thành xây dựng không ít cơ sở hạ tầng.
Nước bạn còn chưa có sản phẩm nào cạnh tranh với socola, vì sao không hợp tác với chúng tôi, cùng nhau nâng cao sự phát triển?"
An Tri Hạ nhíu mày tự hỏi, ước chừng qua năm phút, đối phương đang tỏ ra lo lắng, sau khi vẻ mặt cấp bách, cười: "Ông Evan nói không sai, nước Hạ Hoa đang cất bước tiến lên, cần một khoản vốn lớn. Nhưng cầu người không bằng cầu chính mình, chúng tôi ra mắt sản phẩm của riêng mình thì không phải lợi nhuận rất cao sao?"
"Tôi không phủ nhận quan điểm này, nhưng thưa cô An, các phương diện của công ty rất hoàn thiện, ở trên quốc tế cũng có danh tiếng nhất định, càng dễ dàng hơn so với việc phát triển sản phẩm Hạ Hoa của cô. Đồng thời các cô cũng hoàn toàn có thể quảng bá sản phẩm của riêng mình, cùng nhau đưa sản phẩm của chúng ta mở rộng ra."
"Tôi đã xem qua các kênh quốc tế khác, trong đó có quảng cáo của công ty ông." An Tri Hạ không kiêu ngạo không nóng nảy nói: "Không cần đến Hạ Hoa của chúng tôi thêu hoa dệt gấm đâu."
Evan nghe đến đó, yên lặng không nói gì.