Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 729

Chương 729 - Chương 729 -

Người đồng nghiệp đang cầm máy ảnh phản ứng ngay lập tức, lấy máy ảnh ra hướng về phía họ tách tách một cái...

Nhân viên chỉ kịp rút lại sự oán giận trên mặt mình, cố gắng mỉm cười, khoe tám chiếc răng trắng muốt, trong lòng tức giận không thôi, nhưng sắc mặt cô ta vừa thay đổi, ống kính đen kia lại xuất hiện.

Đến khi mọi người cầm chìa khóa lên lầu, ai nấy cũng cười ra tiếng, không ngừng khen ngợi An Tri Hạ: "Cô giáo Tiểu An, chị thật lợi hại, nhất là người phục vụ chỉ muốn nhảy lên người chúng ta cào cấu, vẫn phải nở nụ cười giả tạo vì sợ sự xấu xí của cô ta sẽ xuất hiện trên tivi hoặc trên báo..."

Sắc mặt An Tri Hạ lạnh lùng nói: "Cái này có cái gì đáng cười?"

Mọi người ngay lập tức ngừng nói, bối rối nhìn cô.

Nhìn vẻ mặt thoải mái và phấn chấn của họ, cô nhẹ nhàng thở dài nói: "Tôi biết đài truyền hình của chúng ta gần đây hoạt động rất thuận lợi, lãnh đạo ở kinh đô đều nhiệt tình khen ngợi, nhưng những thành tích này thuộc về tất cả mọi người, bất kỳ kênh nào ở vị trí của chúng ta cũng có thể làm được, thực sự không có gì đáng tự hào và khoe khoang, không thể tự cho mình là tài trí hơn người được.

Thành tích đại diện cho quá khứ, thời khắc nhiệm vụ hoàn thành nó đã là dĩ vãng rồi."

Chàng trai vừa mở miệng nói tên là Tôn Anh Siêu, đồng chí thuộc nhóm đầu tiên được tuyển vào đài truyền hình. Gia đình cậu ta cũng không tệ, cậu ta là con cháu nhà có chức có quyền lớn lên trong khu đại viện, tư chất của cậu ta cực kì tốt nên làm người hơi kiêu căng, tự phụ.

Cậu ta có chút không phục, nói: "Cô giáo Tiểu An, chị chọn chúng tôi từ nhiều người trúng tuyển khác, chẳng phải chúng tôi ưu tú hơn những người khác hay sao? Tôi cảm thấy lấy thành tích tốt ra cho người khác xem một chút, chính là sự khẳng định và thừa nhận đối với năng lực của chúng tôi, cũng để cho chúng tôi có thêm động lực làm việc."

Ngược lại, Lâu Thần Chân mím chặt môi, nhận sai thẳng với cô: "Xin lỗi cô giáo Tiểu An, là tôi quá kích động. Có rất nhiều loại phương pháp khuyên nhủ người khác, tôi không nên buông lỏng cảnh giác chỉ vì ở đây không phải môi trường trong quân đội, thoái thác mọi thứ như vậy."

An Tri Hạ lắc đầu một cái: "Cũng không hẳn là vậy, tôi hy vọng mọi người có bản lĩnh thật sự, mà không phải chỉ có kỹ thuật giỏi giang không thôi. Nghề làm truyền hình chỉ mới nổi gần đây, chúng ta miệt mài tìm kiếm cách phát triển, nhưng cũng không thể xem thường sự giao tiếp trong mạng lưới quan hệ và cả thực tế nó mang lại.

Trong cái nghề này nước càng ngày càng sâu, chúng ta có thể được làm những việc theo ý muốn của mình hay không, chính là nhìn vào việc chúng ta có năng lực làm việc chuyên nghiệp hay không. Giống như chuyện mới vừa rồi vậy, mọi người muốn xử lý như thế nào?

Làm lớn chuyện lên hay là bị tức giận rồi rời đi tìm một trạm xe nào đó chịu đựng mấy ngày?

Chờ tới khi người của đài truyền hình quốc gia tới thêm, chúng ta dẫn họ đi chỗ nào ở đây?"

Cả đoàn người sửng sốt, bọn họ chỉ nghĩ tới việc tối nay ở đâu, nhưng quên mất mục đích bản thân tới thành phố Thượng Hải làm gì. Người Hạ Hoa sĩ diện như vậy, sao có thể cho phép người ngoài nhìn thấy?

Tôn Anh Siêu buồn bực nói: "Có thể là đài truyền hình thành phố Thượng Hải không muốn tiếp đón chúng ta, hơn nữa còn vận dụng quan hệ không cho chúng ta ở lại. Bọn họ muốn cắt bỏ thành quả lao động của chúng ta, xây dựng quan hệ với đài truyền hình quốc gia sao?

Ai làm trước người đó có lợi, chỉ cần mạng lưới truyền hình cáp có thể tiếp tục đặt khắp quốc gia, công lao kia của ai, tổ chức quản được sao?"

Bình Luận (0)
Comment