Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 730

Chương 730 - Chương 730 -

Những người khác cũng bắt đầu uể oải: "Đài truyền hình của chúng ta chỉ vừa mới cải cách xong, thành phố Thượng Hải lập tức ra một tiết mục truyền hình giống y vậy, còn lấy kiểu làm quảng cáo của chúng ta, kiếm được không ít tiền. Lần này bọn họ được voi đòi tiên cũng rất bình thường."

An Tri Hạ buồn cười nói: "Mọi người không có lòng tin với bản thân đến vậy sao? Bốn tháng làm việc xem như uổng công à? Chúng ta từng bước một vực dậy kênh nước ngoài được như ngày hôm nay, rồi chỉnh sửa từng thứ một của kênh truyền hình kinh đô cho thật tốt.

Mỗi người trong chúng ta đều đã vươn rất xa, bây giờ đều có thể tự mình phụ trách một phía, vậy mà còn sợ đài truyền hình thành phố Thượng Hải đến đè ép ư?"

Bọn họ lắc đầu liên tục, nhưng sắc mặt vẫn không tốt hơn.

"Cạnh tranh trong nghề là chuyện hiển nhiên, giống như hợp tác xã cung ứng tiếp thị kinh đô và cửa hàng bách hóa, cậu đuổi tôi đuổi kịch liệt mới có thể tiến bộ không ngừng. Cũng có thể nói là chúng ta phát hiện một con sông, muốn thống trị độc quyền, nhưng không thể không cho người dưới hạ nguồn sinh sống có đúng không?

Chẳng phải những gì chúng ta có được hiện tại đều là sáng tạo đổi mới dựa trên những người đi trước sao?

Những lời tôi vừa mới nói, ý của tôi chính là, mọi người không nên vì một chút thành tựu mà đắc ý như vậy, núi này có núi khác cao hơn, hay là sóng sau xô sóng trước gì đó đã có rất nhiều ví dụ. Tôi không hy vọng mọi người là con sóng bị xô vào trên bãi cát.

Ngoài ra, đánh giặc chỉ bằng miệng không có gì ý nghĩa gì cả, nhất thời vui vẻ nhưng không giải quyết được vấn đề."

Sau khi la rầy những người bắt đầu có tính nóng nảy kiêu ngạo, An Tri Hạ phân phó bọn họ trở về phòng rửa mặt cất đồ rồi đi ra ngoài ăn cơm.

Vì để tránh gặp phiền toái, bọn họ mang theo máy quay phim, có thể quay tiết mục bất kỳ lúc nào, làm cho đầu bếp của tiệm cơm quốc doanh cũng phải thay quần áo mới, liên tục bưng mâm với nhân viên phục vụ để được lộ mặt.

Thành phố Thượng Hải rất gần biển, trên bảng đen nhỏ cung cấp món ăn có hơn một nửa đều là hải sản, một nửa còn lại chủ yếu là các món kho tương nhưng nêm nếm hơi ngọt, người miền Bắc ăn không quen. Quan trọng hơn là, với giá cả như vậy nhưng đồ ăn trong mỗi phần lại không nhiều, mọi người không dám ăn uống thoải mái.

Ăn cơm xong đã đến giờ tan làm, khi bọn họ tới nơi, đúng lúc bảo vệ mà họ nhờ thông báo tìm người mới thở hồng hộc chạy về.

Người nọ lau mồ hôi, nhìn thấy bọn họ mới chợt vỗ lên đầu: "Thật xin lỗi, tôi vừa mới lên lầu đã bị người khác gọi đi hỗ trợ. Tôi cứ tưởng chỉ cần ba năm phút gì là làm xong, ai ngờ bận rộn quên mất mọi người." Anh ta vừa nói vừa khó xử nhìn đồng hồ đang treo trên tường phòng bảo vệ: "Thời gian này những người lãnh đạo đều tan việc trở về với người nhà, hay là mọi người đi ăn cơm, xế chiều rồi quay lại?"

Tông Anh Siêu đang gánh máy quay phim vừa mới học được lời của An Tri Hạ liền thực hành ngay, nói: "Không có gì đáng ngại, chúng tôi cũng học theo Lưu Bị thời kỳ Tam quốc vậy, ba lần đến nhà mời, lần nào cũng mời với tấm lòng chân thành, chúng tôi muốn nhìn thử trưởng đài truyền hình thành phố Thượng Hải là dạng nhân vật anh hùng nào, lại khó gặp đến vậy.

Đúng lúc chúng tôi đang quay tiết mục phong cảnh thành phố Thượng Hải, mới vừa rồi quên mất không nói trước với đồng chí, sợ anh hồi hộp lo lắng làm hỏng tiết mục. Các khán giả thích xem các loại kịch bản thay đổi bất ngờ lắm.

Chắc chắn khi quay về, tỷ lệ người xem của đài truyền hình chúng tôi sẽ tăng lên..."

Bình Luận (0)
Comment