Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 732

Chương 732 - Chương 732 -

Lâu Thần Chân hơi đỏ mặt, có chút phấn khích nói: "Tôi sẽ học hỏi nhiều hơn, cố gắng sau này làm việc hay suy nghĩ vấn đề một cách toàn diện, ổn thỏa!"

Không có sự hỗ trợ từ đài truyền hình Thượng Hải, bọn họ phải tự mình làm rất nhiều việc, ví dụ như hỏi thăm xem khi nào thì thuyền chở hàng từ Canada đến, mấy ngày này cần sắp xếp người nghỉ ngơi ở đâu, ăn cái gì, triển khai dự án như thế nào, còn phải đi tìm người phụ trách của các bộ ngành liên quan.

Bọn họ thuê một chiếc xe khách sắp báo hư, chạy dò hỏi xung quanh. An Tri Hạ đi theo suốt hành trình, nhìn thấy vẻ mặt trốn tránh và khinh thường của những người đó, thì cô hiểu rõ đài truyền hình địa phương đã liên hệ với tất cả mọi người người. Căn bản là không chỗ nào mà bọn họ có thể can thiệp vào.

Cô thậm chí còn đoán được, cho dù thuyền chở hàng từ Canada đến nơi thì đài truyền hình địa phương cũng sẽ biết tin trước bọn họ.

Nếu như đài truyền hình Canada tiếp xúc với đài truyền hình địa phương, bọn họ ngầm thỏa thuận với nhau, thì có thể vòng qua cô và đài truyền hình kinh đô để ký kết hợp đồng. Dù sao ai mang lại nhiều lợi nhuận hơn thì Canada sẽ hợp tác với người đó, làm gì quan tâm đến những lời hứa hẹn trước, đây chính là bản chất của tư bản.

Một ngày không có kết quả gì, nhưng trên mặt An Tri Hạ không có chút buồn rầu nào, cô cười nhẹ đuổi ba đứa nhỏ về phòng đi ngủ. Sau đó lấy ra bản đồ Thượng Hải, bản đồ Hạ Hoa và bản đồ thế giới mà cô đã mua ở kinh đô, trải trên giường đệm, bắt đầu quan sát chi tiết.

Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, cô đứng dậy, xoa xoa đôi chân hơi tê, chỉ nghe thấy giọng nói rất nhỏ của Phòng Viên vang lên từ ngoài cửa: "Hạ Hạ, mở cửa cho anh."

Cánh cửa vừa hé mở, người đàn ông đã nhanh chóng chen vào, ôm người cô đè lên cửa.

Hai thân thể trẻ tuổi chạm vào nhau, nóng cháy đến mức nuốt chửng cả đất trời.

Hôm nay, sự nhiệt tình của anh có thể so sánh với ngày đầu tiên. Cơ sở vật chất của nhà khách ở trung tâm Thượng Hải cũng không tồi, phòng của An Tri Hạ còn có một nhà vệ sinh riêng, có cả vòi hoa sen để tắm rửa.

Sau khi hai người tắm rửa sạch sẽ, An Tri Hạ nằm trên giường tiếp tục nghiên cứu bản đồ. Phòng Viên thì lau tóc cho cô, sau khi lau khô tóc thì lại bắt đầu mát xa vai, eo lưng và chân cho cô.

Làm cô thoải mái rên người.

"Sao còn xem bản đồ? Khi nào thì tàu chở hàng của Canada đến? Không phải là hai ba ngày nữa sao?" Phòng Viên nằm bên cạnh, ôm cô, nhìn bản đồ, hỏi.

An Tri Hạ thở dài kể anh nghe chuyện xảy ra hôm nay: "Bây giờ em không sợ gì cả, chỉ sợ đài truyền hình địa phương ngăn tàu chở hàng lại, tiếp xúc với giám đốc Hunter, sau đó giành ký hợp đồng ưu đãi trước."

"Công lao của ai không quan trọng, quan trọng là rõ ràng quốc gia chúng ta có thể được hưởng mức giá tốt nhất, sao lại vì cuộc tranh đấu của hai đài truyền hình mà đẩy lợi ích ra ngoài?

Việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, huống chi việc này còn liên quan đến lợi ích tập thể của quốc gia."

Phòng Viên nghe vậy híp mắt lại, tay vẽ vẽ gì đó trên đồ rồi dừng lại chỉ vào một cái đảo: "Ngày mai chúng ta khởi hành đến đây đi."

An Tri Hạ nghiên đầu khó hiểu nhìn anh, sau đó tiếp tục xem bản đồ: "Đây là một đảo nhỏ vô danh, gần đường biên giới, xung quanh bốn phía đều là biển rộng, vì sao lại là nó?"

Anh kiên nhẫn giải thích: "Bờ biển ở đây có rất nhiều đá ngầm, tàu thuyền, đặc biệt là tàu chở hàng có trọng tải lớn không thể tự do đi lại, mà phải đi theo đường hàng hải. Ở đây, và ở đây nữa đều có rất nhiều đá ngầm, nếu muốn tránh qua thì chỉ có thể đi về phía này, cho nên hòn đảo nhỏ này giống như một hải tiêu hay hải đăng vậy, là nơi nhất định phải đi qua khi vào cảng Thượng Hải."

Bình Luận (0)
Comment