Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 734

Chương 734 - Chương 734 -

"Nhưng mà các cậu nhất định phải nhớ mở camera, ghi hình toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối, hơn nữa mỗi câu nói của các cậu không thể quá khác người. Tôi sợ họ sẽ lợi dụng điều này làm lý do."

Bọn họ liên tục gật đầu: "Cô giáo Tiểu An hãy yên tâm, sau khi trở về chúng tôi sẽ dặn lại bọn họ, hơn nữa muốn nói gì cũng sẽ chuẩn bị và luyện tập trước, cố gắng làm cho bọn họ kiêng kị chúng ta, đừng cứ mà sao chép chương trình của chúng ta mãi, lại ác ý cạnh tranh quảng cáo với chúng ta, còn thuận đường dẫm chúng ta!"

An Tri Hạ nghĩ nghĩ còn nói thêm: "Các cậu nhất định phải nhớ kỹ, phải biểu hiện ra rằng rất muốn đón tiếp giám đốc Hunter, phải nhìn chằm chằm vào các lãnh đạo của đài truyền hình, gây sự chú ý với bọn họ.

Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, sau khi chúng tôi gặp được ông Hunter sẽ trực tiếp đi nhờ tàu chở hàng đến kinh đô trước.

Các cậu ở lại Thượng Hải bốn ngày, nếu không thấy chúng tôi trở về, vậy có nghĩa là tất cả mọi chuyện đều thuận lợi, các cậu trực tiếp đi nhờ xe lửa trở về kinh đô."

Sau khi nói xong, đám người An Tri Hạ lập tức thu xếp quần áo và đồ dùng cá nhân, những thứ còn lại thì chờ khi nào đám người Ban Lỗi về kinh đô mang về sau.

Đồ đạc của mọi người đều không nhiều lắm, không gây chú ý gì, cứ nói cười vui vẻ rồi đi ra ngoài thôi.

"Cha, biển trông như thế nào? Thật sự không có giới hạn sao? Có phải sẽ có hải âu không? Con muốn mang bánh bao theo cho chúng nó ăn!"

Phòng Viên xoa đầu cô bé, cười trả lời: "Đợi lát nữa con nhìn thấy sẽ biết." Nói xong, anh nghiêng đầu nhìn về phía An Tri Hạ: "Vợ à, em có mang theo quần áo ấm không? Buổi tối ở biển rất lạnh, đừng để con bị lạnh."

"Mang theo rồi, còn có cả hồ lô, đến lúc đó cột mấy cái bên hông cho bọn nhỏ, đảm bảo sẽ không uống nước biển." An Tri Hạ cười cười, vỗ cái túi trên lưng anh.

"Buổi tối, sau khi thủy triều xuống, sẽ có rất nhiều động vật nhỏ lộ ra ngoài, đợi lát tôi sẽ đi mua một ít pin." Lâu Thần Chân bế Phòng Lễ Hi nói: "Tìm một nơi tránh gió, đốt một đống lửa trại, xâu các động vật nhỏ lên que sắt rồi rắc một chút muối, rượu và ớt cay lên, hương vị vô cùng tuyệt vời, ngon đến mức nuốt cả đầu lưỡi!"

Một đám người ồn ào nhốn nháo, làm cho người phục vụ nhịn không được mở miệng hỏi: "Mọi người chuẩn bị ra ngoài đi chơi sao?"

Thủy Đại Mãn cười thật thà, gãi đầu: "Bọn tôi đều ở đất liền, khó khăn lắm mới đến Thượng Hải cho nên muốn xem biển như thế nào! Trước khi đến đây, chúng tôi đều đã điều tra kỹ xem chơi gì ở Thượng Hải, ban ngày bơi lội, buổi tối đi biển bắt hải sản, ăn hải sản nướng."

Người phục vụ nhịn bĩu môi, nhìn bọn họ như nhìn một đám người nhà quê mới lên: "Vậy mọi người phải cẩn thận một chút, đi biển mà không biết bơi thì rất nguy hiểm, năm nào cũng có người bị chết đuối. Biển rộng có gì đẹp đâu, chỉ là có nhiều nước một chút, còn những thuỷ sản kia, thì được bán ở chợ trời, chỉ cần 1 đồng là mua được cả bao, thậm chí còn không cần phiếu..."

Mọi người liếc nhìn cô ta một cái, tức giận rời đi.

Phòng Viên cũng có quan hệ ở Thượng Hải, anh dẫn An Tri Hạ đến khu J gọi điện thoại cho tổ chức. Không lâu sau đó đã thấy một thanh niên lái xe đón khách của quân đội đến, tươi cười đến bắt tay Phòng Viên, nghiêng đầu nhìn An Tri Hạ đang đội mũ rơm, ngạc nhiên, nhịn không được đánh vào ngực Phòng Viên một cái: "Hèn gì cậu coi thường những tiểu thư danh giá ở kinh đô và Thượng Hải kia, thì ra tiêu chuẩn của cậu cao như vậy!"

Nói xong anh ta cao giọng, nhìn về phía Phòng Viên keo kiệt đang che vợ mình lại, nói: "Chị dâu, tôi là Mạnh Hàm, tôi là con cháu đại viện ở Thượng Hải..."

Bình Luận (0)
Comment