Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 737

Chương 737 - Chương 737 -

Mạnh Hàm suy sụp: "Thì ra tôi không có chỗ nào để cậu xem tôi là đối tác hợp tác?"

"Hay là cậu cứ yên ổn làm phó đoàn của cậu đi, thỉnh thoảng phát tài một lần là được. Chờ lúc nào cậu cởi lớp vỏ bọc trên người này xuống, lại tìm tôi nói chuyện." Phòng Viên tùy tiện giễu cợt.

"Cởi ra là không thể nào, đời này cũng không thể!" Cơ thể Mạnh Hàm chợt thẳng tắp, khôi phục khí thế: "Ha ha, tôi biết là cậu đang ghen tị với tôi."

Ngoài ý muốn Phòng Viên lại thoải mái gật đầu thừa nhận: "Cậu cũng chỉ có thể làm được chút này, quý trọng thật tốt đi, chớ để năng lực có hạn không bò lên nổi, cuối cùng đợi đến lúc đủ tuổi rồi giải ngũ."

"Cậu... mẹ nó, cậu không muốn thấy tôi sống tốt có đúng không? Nói trước, nếu như cậu thắng tôi, giá là hai lăm phần trăm, hơn một phần trăm tôi cũng không cần. Nhưng nếu cậu thua, tôi lấy ba lăm phần trăm, cậu cũng đừng hòng thiếu tôi một phần trăm!"

"Thật là ngu ngốc." Phòng Viên chặc lưỡi lắc đầu: "Hay là cậu làm lính cho tốt đi, xã hội thật không thích hợp để cậu đi ra lăn lộn."

An Tri Hạ cũng rất tán đồng gật đầu một cái, đây hoàn toàn là đứa trẻ bị cấp trên và người nhà chiều hư. Số tiền lớn như vậy, làm sao có thể coi như trò đùa, chỉ dựa vào một cuộc tranh tài để quyết định chứ?

Mạnh Hàm cười nói: "Tôi không ngốc, chuyện tốt như vậy tôi chỉ cho cậu, cho nên." Sắc mặt anh ta lập tức thay đổi, bi thương nói: "Mấy ngày nay hai ta phải lấy hết sức lực đấu một trận, nhìn xem ai mới là binh vương chân chính của Hạ Hoa!"

"Được, lần này tôi sẽ không nương tay." Phòng Viên cười gật đầu.

Mạnh Hàm lái xe thẳng đến bến tàu, trước khi lên thuyền còn chiêu đãi mọi người ăn thức ăn phong phú chính tông của thành phố Thượng Hải, lại đặc biệt quen tay quen chân mua không ít nguyên liệu nấu ăn cùng gia vị, rất giống với dự định của nhóm An Tri Hạ.

"Đảo Thủ Hộ không lớn, trừ nơi làm việc, sân huấn luyện cùng khu vực dành cho thân nhân, những địa phương khác xung quanh toàn là núi rừng, độ ẩm và gió biển hàng năm rất lớn, không thích hợp cho trái cây và rau củ sinh trưởng. Đều là thuyền chở hàng mỗi tuần đưa đến một lần, mỗi nhà mỗi hộ đều có hạn mức nhất định, nếu không đủ dùng thì tự mình theo thuyền chở hàng lên bờ mua." Hiếm khi thấy anh tỉ mỉ giải thích mấy câu.

Mang đồ lên xe, anh trực tiếp lái xe đến đậu sát rìa thuyền chở hàng.

Thuyền chậm rãi xa bờ, hướng về phía biển rộng mênh mông.

Người ở trên xe đều đi xuống, đứng ở bên mép thuyền ngắm nhìn phương xa, gió biển mằn mặn lất phất thổi vào gò má, mát mẻ thoải mái, lòng nhất thời mở rộng không thôi.

Phòng Viên ôm vai An Tri Hạ đứng ở đuôi thuyền, thấp giọng nói chuyện của Mạnh Hàm.

Trước khi nhà họ Phòng bị kẻ gian chia rẽ nội bộ, vẫn có thể nói chuyện bên cạnh lãnh đạo. Từ nhỏ Phòng Viên chỉ muốn làm một chiến sĩ đỉnh thiên lập địa bảo vệ tổ quốc, trẻ nhỏ mới biết đại tiểu tiện đã hì hục hì hục lôi thân hình mụ mẫm chạy theo phía sau đội ngũ huấn luyện.

Đứa trẻ dần dần lớn lên trở thành thanh niên cao lớn khỏe mạnh, anh giấu người nhà ghi danh vào quân đội, chờ đến lúc người nhà biết thì đã là chuyện không thể sửa đổi. Người nhà giận đến mức nghiêm khắc trừng phạt anh một trận, sau đó vẫn là thuận theo ý anh.

Cơ thể Phòng Viên là đã được luyện tập từ nhỏ, còn là theo chân một sư phụ võ thuật cổ truyền, làm cho tiềm năng cơ thể đạt tới cao nhất, tất nhiên rất nhanh đã trở thành binh vương kinh đô, là lá bài chủ chốt trong đặc binh. Vào lúc Hạ Hoa tiến hành tổng diễn tập quân sự, lãnh đạo kinh đô mới chịu thả anh ra, so tài với người khác một trận.

Anh đã quen biết với Mạnh Hàm như vậy. Mạnh Hàm là một người cố chấp, ở cổ đại chính là kẻ si mê võ nghệ, trừ trại lính, ở nơi nào anh ta cũng không sống được.

Hai người cũng coi như là không đánh không quen biết, có cảm giác tinh tinh tương tích, mỗi lần gặp mặt đều đánh một trận rồi mới có thể nói chuyện tử tế.

Nhưng mà sau này Phòng Viên làm nhiệm vụ buộc phải giả chết, lại bị đối thủ cạnh chữa lợn lành thành lợn què, tiêu hủy hồ sơ của anh ở trong quân khu.

Bình Luận (0)
Comment