Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 738

Chương 738 - Chương 738 -

Lúc ấy Phòng Viên bị thương rất nặng, vết sẹo trên trán kia tạo thành vào lúc đó, người nhà họ Phòng nhất thời không đành lòng nên ngầm cho phép chuyện này, không nhúng tay đòi lại công đạo cho anh.

Cộng thêm mấy năm đó kinh đô hỗn loạn bất an, sau nữa Phòng Viên muốn trở về cũng không còn cơ hội, chỉ có thể từ một thanh niên phấn đấu vươn lên biến thành kẻ quần là áo lụa, tức giận người nhà đến mức hoàn toàn buông thả chính mình, sau này lại còn cùng bạn bè cưỡi xe gắn máy tung hoành sa mạc phía tây, cũng bỏ lỡ cơ hội gặp người nhà lần cuối.

Anh có chút thương cảm cùng hối hận nói: "Khi đó anh còn quá trẻ tuổi, được người nhà cưng chiều cho là ngày tháng còn dài, trong lòng hiếu thắng ầm ĩ cùng bọn họ không ít. Nếu như anh không có rời kinh đô, tuyệt đối sẽ không để cho người thân bị những thứ lòng lang dạ sói kia dồn ép đến chết."

Nếu như anh có thể sống lại sớm một chút thì tốt biết mấy, nhưng cái ý niệm này chẳng qua là vừa mới nổi lên liền bị anh bóp trở xuống. Người sống nên biết đủ, anh đã phạm sai lầm hai lần, may mắn còn lại một lần, đương nhiên muốn nắm thật chặt, không muốn lại nghĩ chuyện được mất.

Anh thở ra một hơi thật dài, cười nói: "Lần này để cho em chứng kiến một chút năm đó gia oai phong thế nào, em không biết, Mạnh Hàm này rất thích tìm người khác so tài, nhưng lại có cái tính không chịu mình thua cuộc, một cái Đại lão gia thua liền oa oa khóc."

An Tri Hạ đơ người sợ run lên, tưởng tượng một người đàn ông một mét tám một mét chín, to lớn mạnh mẽ lại có dáng vẻ như trên, quả thực không thể tưởng tượng nổi một màn này." Một người hơn hai mươi tuổi, còn là Phó đoàn trưởng, sao có thể không chịu thua chứ ?"

"Uống rượu vào sẽ hiện nguyên hình." Phòng Viên cười khẽ.

Thuyền đi gần ba giờ ở trên biển mới đến đảo Thủ Hộ. Cái đảo này ở trên bản đồ chẳng qua là chỉ một chấm tròn lớn nhỏ bằng hạt mè, nhưng thực tế diện tích không hề nhỏ, ít nhất dùng làm trại lính mà nói, có thể là trại huấn luyện bậc nhất cả nước.

Đoàn người sau khi trải qua kiểm tra nghiêm ngặt mới được lên đảo.

Mạnh Hàm là đại bảo bối của quân khu thành phố Thượng Hải, tất nhiên sẽ có một căn phòng ở trên đảo. Mấy người bọn họ không ở nhà khách, mà đến ở trong một biệt thự nhỏ hai tầng bên bờ biển.

Nhận chăn nệm mới từ bộ phận hậu cần, thu xếp xong, bọn họ mới theo Mạnh Hàm ra cửa.

Tìm được ban tham mưu tối cao, Mạnh Hàm giới thiệu hai bên với nhau, sau đó móc từ trong túi ra tờ giấy, nói: "Tổ chức yêu cầu chúng ta phối hợp với các đồng chí đài truyền hình kinh đô, ngăn tàu chở hàng từ Canada lại, không cần vào bến, chúng tôi sẽ trực tiếp lái về kinh đô."

Trên đảo không có điện thoại, toàn dựa vào người mang hộ lời nhắn. Trên giấy viết rõ mục đích của nhóm An Tri Hạ, tham mưu nhận lấy giấy nghiêm túc xem xét, vừa nhìn thấy là vì chuyện quan trọng của mạng lưới truyền hình cáp Hạ Hoa, cười gật đầu: "Người trẻ tuổi bây giờ đúng là sóng sau lớn hơn sóng trước, các vị yên tâm, chúng tôi bảo đảm có thể ngăn tàu chở hàng lại!"

Ông ta nhìn về phía Phòng Viên, Lâu Thần Chân và Thủy Đại Mãn, hỏi: "Trước đây các cậu đã từng đi lính sao?"

Mạnh Hàm tiếp lời: "Cũng giải ngũ rồi, hảo hán không đề cập tới chuyện cũ, nhiều lính giải ngũ như vậy, tham mưu Lưu ông muốn làm quen cũng làm quen không hết."

Lời này khiến cho người nghe thật muốn đạp cho một cước, đúng Phòng Viên đá thật, nhưng lại bị Mạnh Hàm lanh lẹ tránh thoát đi.

"Làm sao, thẹn quá hóa giận?" Mạnh Hàm dùng ngón tay cái vuốt đầu mũi, hừ một tiếng, quay đầu hỏi tham mưu Lưu: "Tham mưu Lưu, có phải tháng này trên đảo định tổ chức thi đấu hay không? Tôi và cậu ấy muốn ghi danh cuộc so tài toàn năng."

Tham mưu Lưu sững sờ giây lát, nhìn Mạnh Hàm, lại nhìn Phòng Viên khoanh tay lạnh lùng, có chút không đồng ý nói: "Phó đoàn Mạnh, danh hiệu binh vương phía nam của cậu có ai không biết, cần thiết phải bắt nạt một lính giải ngũ sao? Nếu cậu quá rảnh rỗi, tôi sẽ để cho các đặc binh tới luyện tập cùng cậu, mặc dù bọn họ không toàn năng bằng cậu, nhưng nếu là từng hạng mục riêng lẻ thì bọn họ vẫn có thể cùng cậu kiếm một hai cái."

Bình Luận (0)
Comment