Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 74

Chương 74 - Chương 74 -

"Vậy là do cậu còn chưa hiểu rõ cậu ta thôi." Phòng Viên đứng lên, bóng người cao lớn phản chiếu lên toàn bộ bức tường, cả người như toát ra khí thế bề trên, mang theo cảm giác áp bách khó hiểu: "Cậu bảo thanh niên trí thức Tiểu An bắt chước chuyên gia viết một bản thảo về phương pháp ép ngực đi, tốt nhất là viết từ góc độ tử vong và thương tích, phần còn lại tôi sẽ thu xếp."

"Khoảng thời gian này cậu và thanh niên trí thức Tiểu An cứ biểu hiện bình thường đi, có lửa giận gì thì cứ trút ra, đừng nín nhịn hỏng cơ thể, làm sao để thoải mái thì làm, chỉ cần nắm chắc mức độ là được."

"Trước tiên cứ để bọn chúng hoành hành mấy ngày đã, phải biết thiện ác cuối cùng cũng có báo ứng, thiên đạo luân hồi."

An Tri Thu xoa xoa nắm đấm: "Được, vậy trước tiên để bọn họ tiếp nhận một đợt bão tố tàn phá đi!"

Trời vẫn tối đen như mực, nhưng Kỳ Vân Lan đã thức dậy, rời giường rửa mặt rồi đi vào bếp. Cô ta phụ trách cơm nước cho Hàng Hướng Lỗi, Nhiếp Nghĩa Xương và Trần Tư Khả, những người này đều không thiếu tiền, mà cô ta cũng không muốn khắt khe với bản thân khi nói đến đồ ăn.

Chiên một chiếc bánh trứng mềm thơm, nhân dưa chua bên trong được xào với mỡ lợn và hành lá, thêm một ít bánh nếp còn dư chưa ăn hết, cộng thêm rau xà lách tươi mới ngoi đầu lên từ vườn rau sau nhà. Cô ta lại rót nước đường đỏ cho đám người.

Chờ đến khi đám người Hàng Hướng Lỗi rửa mặt xong, Kỳ Vân Lan liền mang thức ăn và nước uống tới cho bọn họ.

Nhiếp Nghĩa Xương trực tiếp mở ra, há to miệng cắn một miếng, dứt khoát gật đầu: "Bánh rán trứng gà à? Ăn ngon ăn ngon." Nói rồi anh ta còn hất cằm về phía An Tri Thuz dương dương đắc ý cười cười.

Nhìn đi, trứng luộc so với bánh trứng gà còn thua xa nhá!

An Tri Hạ cũng từ căn bếp nhỏ đi ra, đưa cho anh trai một chuỗi ống trúc nhỏ dày ba ngón tay, dài ba tấc.

"Đây là cái gì?" Nhiếp Nghĩa Xương như một cậu bé rất tò mò, không có sức phản kháng đối với đồ ăn, há miệng nhìn chằm chằm.

"Cơm lam." An Tri Hạ cười híp mắt nói: "Hôm qua chúng tôi lên núi hái rau rừng, vừa vặn nhìn thấy người dân trong thôn đang chặt cây trúc dẫn nước tưới tiêu, thế là lấy về một ít, chẻ đôi ra, cho vào đó gạo đã ngâm bốn tiếng, trộn đều gạo nếp, hạt kê, thịt khô, đậu đỏ, đậu xanh, đậu phộng, thêm muối, xì dầu, đường, buộc lạt rồi cho vào nồi luộc qua đêm."

"Mùi thịt và mùi tre ngấm vào trong gạo, không thua gì bánh chưng gói lá dong."

"À, đúng rồi anh, nước trong bình là sữa bột em pha cho anh, anh phải uống nhanh lên, uống xong nhớ tráng qua kẻo bình bị dính mùi."

Người trong sân không chịu được nuốt nước miếng, đột nhiên cảm thấy cực kỳ đói bụng!

Nhiếp Nghĩa Xương oán hận nhìn mấy cái ống trúc nhỏ nhưng trĩu nặng kia, hung hăng cắn một miếng bánh rán, có ngon hơn bánh trứng gà mỡ lợn rau xanh không?

An Tri Thu búng búng trán An Tri Hạ: "Từ giờ trở đi, bữa sáng này em cũng giao cho anh đi, em ngủ thêm một chút, mùa xuân là thời gian để thân thể trưởng thành đấy."

An Tri Hạ theo bản năng nhìn xuống, cắn răng nói: "Anh, em mười tám tuổi, cao một mét sáu tám, vóc dáng rất tốt, nếu cao hơn nữa thì không tìm được đối tượng đâu."

Hơn nữa cô còn thường xuyên uống canh đại bổ, ngày nào cũng được phục vụ sữa bò đu đủ, chắc chắn sau khi thay quần áo mùa hè sẽ có một vóc dáng thon thả xinh đẹp, có thể so sánh với kiếp trước.

An Tri Thu cau mày: "Em cũng không cần một người đàn ông không thể chấp nhận vóc dáng yêu thích của mình đâu."

An Tri Hạ... anh trai thật cứng đầu.

Thấy mọi người đã rời sân, anh ghé vào tai em gái, thì thầm ngắn gọn chuyện tối qua rồi nhét cuốn sổ vào trong lòng cô: "Đợi khi nào làm việc xong, em phải xem lại để cho anh tí mặt mũi đấy!" Nói xong anh mới nhanh chân đi ra ngoài.

An Tri Hạ cũng híp mắt cười, đầu óc trở nên hoạt bát, làm gì cũng phải có lý do, để xem cô làm như thế nào! Ai da, bà đây mà dễ lợi dụng như vậy sao?

Bình Luận (0)
Comment