Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 767

Chương 767 - Chương 767 -

"Ở Châu Phi có rất nhiều quốc gia có trữ lượng vàng lớn, hơn nữa mỏ vàng ở đó được tính là tài sản của cá nhân, được phép mua bán. Ở Bắc Mỹ cũng khá vắng vẻ, có rất nhiều nơi không có ai quản lý, chỉ cần em có đủ tiền để mua khu mỏ, thì tùy tiện em khai thác bao nhiêu cũng được.

Chỉ tiếc là giao thông bây giờ không thuận tiện, hơn nữa xuất nhập cảnh cũng rất nguy hiểm, cho nên tạm thời anh không muốn đến hai nơi này." Phòng Viên cười, nhỏ giọng giải thích với cô: "Còn Liên Bang Xô Viết, tuy có nhiều mỏ vàng, nhưng hoàn cảnh tự nhiên ở đó vô cùng khắc nghiệt, cho tiền cũng không có nhiều người tự nguyện đến khai thác."

"Mọi người đều không phải kẻ ngốc, đó là dùng tiền đổi mạng." Khoa học kỹ thuật bây giờ chưa phát triển, giao thông và thông tin đều rất lạc hậu, cô cũng không đồng ý việc anh đi Liên Bang Xô Viết kiếm tiền như thế này.

"Liên Bang Xô Viết to gấp đôi đất nước chúng ta, nhưng dân cư của chúng ta lại nhiều gấp 3, 4 lần bọn họ. Hơn nữa dân cư của bọn họ lại khá là tập trung, rất nhiều khu vực có mật độ dân số thấp. Cũng không phải tất cả mỏ vàng đều nằm ở nơi có điều kiện thời tiết khắc nghiệt."

Phòng Viên lấy giấy bút tới.

Vẽ sơ lược bản đồ của Liên Bang Xô Viết, và khu vực giáp ranh với Trung Quốc.

Sau đó anh chỉ vào một nơi cách sa mạc Taklamakan không xa: "Địa hình nơi này hiểm trở, người bình thường không thể đi qua, lúc trước anh và mấy người bạn có lái xe đi ngang qua đây.

Anh đã tìm hiểu qua, đây là khu vực cạnh mỏ vàng, 95% lượng vàng của Liên Bang Xô Viết đều ở đây.

Tháng sáu đến tháng tám mỗi năm là thời gian hoạt động thích hợp nhất, cho nên sang năm anh muốn đến đó thử xem.

Trước đó anh sẽ cải tạo lại mấy chiếc xe tải đó đã."

Phòng Viên cũng không gạt cô điều gì, từ việc cải tạo xe tải như thế nào đến việc vận chuyển xe tải đến Liên Bang Xô Viết, khai thác như thế nào, sau đó vận chuyển về nước như thế nào, làm sao để giấu đi...

Nghe anh nói, An Tri Hạ cảm thấy sục sôi nhiệt huyết, như đang xem một bộ phim điện ảnh quốc tế, ước bản thân là một phần trong đó. Chỉ tiếc là cô đang mang thai, hai năm này không thể đi đâu được.

"Có thể có nguy hiểm hay không?" Tuy Phòng Viên đã suy xét từng bước đi, nhưng việc vượt biên đi qua quốc gia khác lấy quặng thật sự rất nguy hiểm, cô cảm thấy như anh đang đùa giỡn với sinh mạng của mình vậy.

Anh xoa vành tai của cô, cười nhẹ: "Do em quá ngoan, hơn nữa một trăm năm trước nơi đó là vùng đất thuộc về Trung Quốc chúng ta, chỉ là lúc ấy nội loạn, bị phân tách ra ngoài.

Liên Bang Xô Viết cũng nhân cơ hội chiếm lấy một phần đất không nhỏ.

Nơi đây địa hình hiểm trở, khó có thể thu hồi, nên tổ tiên chỉ có thể chấp nhận.

Vậy cho nên, chúng ta chỉ là đang thu hồi thứ thuộc về chúng ta đang bị người ngoài chiếm cứ mà thôi.. Đương nhiên là ai lấy được thì thuộc về người nấy.

Nhưng mà anh sẽ dùng số tiền này mang lại lợi ích cho nhân dân."

"Ngụy biện." An Tri Hạ nhăn mày nói.

"Yên tâm, anh đã tính hết đường lui rồi, nhất định không có sai sót gì." Phòng Viên hôn cô một cái, thấy cô còn tức giận. Anh bật cười: "Chọc em thôi, Liên Bang Xô Viết cho phép mua quặng, quốc gia thống nhất thu mua, sau đó tính giá thị trường.

Anh chỉ cần vận chuyển thiết bị qua đó, tiết kiệm một chút, sau đó kiếm một thân phận hợp pháp để thể sở hữu mỏ vàng mà thôi.

Làm từ tháng sáu đến tháng chín hàng năm."

Nghe đến đây, An Tri Hạ đấm anh: "Sau này không được giỡn chuyện như vậy nữa!"

"Anh thích dáng vẻ lo lắng cho anh của em." Giọng của Phòng Viên hơi khàn khàn, nếu không phải vì mấy đứa trẻ còn ở nhà, anh rất muốn đè cô xuống sô pha.

Bình Luận (0)
Comment