Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 804

Chương 804 - Chương 804 -

"Lúc trước tổ chức cũng đã ký hợp đồng với tôi, tất cả mọi việc trong kênh nước ngoài đều do tôi toàn quyền phụ trách." An Tri Hạ cười nhẹ: "Con người của tôi khá là cứng đầu, nếu như đồ của tôi bị người khác dùng rồi thì tôi thà không cần nó."

Trưởng đài Bạch suýt nữa thì ngất, gần như tất cả lợi nhuận của đài truyền hình đều đến từ kênh nước ngoài, phần lợi nhuận béo bở như vậy sao ông ta có thể nhường cho người khác: "Phó đài Tiểu An, kênh nước ngoài đã đi vào quỹ đạo, cô không cần phải để ý như vậy nữa chứ? Đài truyền hình là một tập thể, bây giờ cô là phó đài, không phải là trưởng ban kênh nước ngoài.

Chúng ta phải cùng nhau đồng tâm hiệp lực tiếp tục xây dựng đài truyền hình càng rực rỡ hơn, đây mới là cái mà tổ chức muốn nhìn thấy."

"Đài trưởng, rất xin lỗi, có lẽ tôi và anh trai không phù hợp với công việc như vậy, làm phiền mọi người tự mình đến đây rồi." An Tri Hạ không dao động.

"Phó đài Tiểu An à." Một trụ cột của đài truyền hình lên tiếng khuyên nhủ: "Đây là nhiệm vụ của tổ chức giao cho cô, nếu cô không trở về, đến khi tổ chức dò hỏi, cô phải ăn nói thế nào đây?"

"Một thai phụ như tôi có cái gì để ăn nói gì chứ?" An Tri Hạ cười lạnh: "Mọi người đừng khuyên tôi nữa, tôi nói không quay về thì sẽ không quay về, cũng đừng sử dụng chiêu trò hạ đẳng gì, nếu lại còn chọc giận tôi, thì cho dù có leo cao đến đâu tôi cũng có thể kéo xuống.

Đừng nghĩ là tôi không biết lần trước ai xúi giục bọn nhỏ vào nhà tôi cướp đồ, nếu tôi thật sự truy tra, thì ai cũng đừng hòng chạy thoát.

Các người nên cảm thấy may mắn vì tôi đang mang thai, nếu không tôi nhất định sẽ nhiệt tình đón tiếp mọi người bằng bàn tay này."

Trong mắt của trưởng đài Bạch lóe lên một tia sáng, ông ta nhăn mày giả vờ không hiểu, hỏi.

"Đừng nói các người có biết hay không, có hay không thì trong lòng mình tự biết." An Tri Hạ không muốn tiếp tục nghe bọn họ nói: "Mời các vị ra về, đừng để tôi gọi người đến đưa các vị ra ngoài."

Trưởng đài Bạch đã quen luồn cúi, lâu lắm rồi mới bị một ai đó sỉ nhục trước công chúng như vậy.

Đôi mắt hung ác nham hiểm của ông ta nhìn về phía cô, cười lạnh:

"An Tri Hạ, sống phải biết khéo léo một chút, nếu không thì rất dễ gặp bất lợi.

Tôi hỏi cô một lần cuối, rốt cuộc cô có trở về hay không?"

An Tri Hạ vẫn lắc đầu, bình tĩnh mà nói: "Tôi muốn ở nhà an tâm dưỡng thai."

"Tốt, tốt, rất tốt, hy vọng cô sẽ không hối hận vì quyết định ngày hôm nay." Trưởng đài Bạch cười hai tiếng, ánh mắt lạnh lẽo lướt qua bụng của An Tri Hạ, gọi hai người còn lại cùng nhau đi ra ngoài.

Một trụ cột trong đài nhăn mặt nhìn An Tri Hạ, xách theo những kinh đô mang đến khi nãy: "An Tri Hạ, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt*, cô có tài năng, nhưng cô cũng phải có năng lực để giữ được.

*Ý chỉ người có khả năng thích ứng với tình thế, nhận rõ sự lên xuống của thời đại thì được xưng là anh hùng hào kiệt.

Nhà họ Khương rất lợi hại, nhưng cũng chỉ là không thiếu tiền, rất nhiều lúc quyền còn quan trọng hơn tiền rất nhiều."

Nói xong, cô ta cười khẽ, đi ra ngoài, hô to: "Trưởng đài Bạch, ông đi chậm một chút, hành lang căn nhà vừa hẹp vừa tối, coi chừng trượt ngã."

Sau khi ba người rời khỏi, chị dâu Đặng lo lắng hỏi: "Chị dâu Phòng, chị thấy vị trưởng đài Bạch kia không phải người tốt lành gì, bọn họ có thể lén lút hại em hay không?

Bây giờ em đang mang thai, nếu không ứng đối kịp thời, rất dễ..."

Mặc dù chị ấy không nói hết câu nhưng An Tri Hạ biết rõ chị ấy muốn nói điều gì.

"Không có việc gì đâu chị, bây giờ là xã hội pháp trị, bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ." An Tri Hạ an ủi vỗ vai chị ấy: "Cảm ơn chị lúc nãy đã đứng về phía em."

Bình Luận (0)
Comment