Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 809

Chương 809 - Chương 809 -

Buổi tối thứ sáu, người nhà trong đại viện cực kỳ náo nhiệt, bọn nhỏ điên cuồng hò hét ồn ào khiến lỗ tai mọi người đau nhức không thôi. Thế nhưng ba đứa nhỏ nhà này đã có thói quen học bài trước, rất nhanh đã hoàn thành bài tập về nhà.

An Tri Hạ nhấc bàn trà lên, bắt đầu viết bản thảo tháng này.

Thứ bảy không đi học, An Tri Hạ mang thai nên tham ngủ, cho nên hạng mục rèn luyện buổi sáng bị hủy bỏ. Bọn nhỏ thức giấc cũng rón ra rón rén rửa mặt xong, im lặng đọc sách giáo khoa.

Lúc An Tri Thu đến đón bọn họ là lúc An Tri Hạ cũng mới thu dọn xong.

Từ lúc cô từ chức, đây vẫn là lần đầu tiên cô trở lại đài truyền hình, dọc theo đường đi gặp được không ít người quen.

Có người cực kỳ nhiệt tình chào hỏi, cũng có người ngượng ngùng bước ngang qua, còn có chút coi thường, bàn tán vài câu.

An Tri Hạ không sợ hãi, không tỏ thái độ gì.

Bọn nhỏ vừa vào cửa đã chạy thẳng đến phòng ngủ xem em bé, nhỏ giọng cảm thán.

"Phó đài Tiểu An đến rồi à." Mấy cô gái nhỏ lén lút từ phòng vệ sinh chạy ra đây. Một trong số đó là người sống trên tầng này."Vừa rồi mẹ em còn sai em trai và em ra báo tin đó."

Bọn họ trông mong nhìn An Tri Hạ.

Lần đó An Tri Hạ tuyển dụng hơn tám trăm người, những người này đều được phân về các kênh, các chương trình khác nhau để thay phiên nhau tham quan học tập.

Tuy rằng sáu kênh của đài truyền hình đã được chỉnh đốn và cải cách, chương trình được biên chế với hình thức mới mẻ độc đáo, nội dung đa dạng, thú vị nhưng có ít người vào được. Cô chuẩn bị huấn luyện nhóm người này thành những nhà sản xuất điện ảnh, phim truyền hình xuất sắc.

Thế nhưng cô rời đi quá vội vàng, công việc của bọn họ vẫn chưa được sắp xếp. Tiền lãi đến từ việc quảng cáo của đài truyền hình vốn không ít, có thể nuôi nổi bọn họ nhưng cũng không thể nuôi người rảnh rỗi.

"Phó đài Tiểu An, có phải chúng ta sẽ bị trả lại đơn vị cũ không?" Nhân viên trong đài tranh đấu với nhau, không còn bầu không khí tích cực như trước mà căng thẳng như dây đàn, đương nhiên mấy kẻ nhãi nhép như bọn họ sợ hãi vô cùng.

"Sẽ không." An Tri Hạ mở cửa, mời bọn họ vào ngồi.

Mấy nữ đồng chí thẹn thùng cười buông trái cây, đồ hộp, sữa bột, sữa mạch nha xuống bàn.

"Mọi người đều là nhân tài ưu tú của thủ đô, đã qua vòng loại, sao lại trở về chỗ cũ chứ?" An Tri Hạ cười khẽ nói.

Thím Phương bận rộn chuẩn bị trà mời khách.

Bọn họ vội vàng đứng lên ngăn cản: "Thím ơi, chúng cháu chỉ ngồi một lát rồi đi, không khát đâu ạ, thím đừng chuẩn bị. Lát nữa chúng cháu còn phải đi học nữa."

An Tri Hạ lấy socola trong túi, chia cho từng người.

"Cảm ơn phó đài Tiểu An, công ty tài trợ phát socola cho tụi em, đến bây giờ vẫn còn thèm." Bọn họ nhìn socola do công ty đưa cũng không thoái thác, mỉm cười nhận lấy, thậm chí còn gấp gáp không chờ nổi lột giấy gói kẹo ra, ăn luôn vào trong miệng, tinh tế nhấm nháp, cảm giác vô cùng hưởng thụ.

"Vừa tới nơi, trưởng đài Bạch đã bận rộn với mấy vị lãnh đạo, ở đài chúng em dường như không được gặp ông ta. Phó đài Lý không quản mấy chuyện lớn, suốt ngày ngồi trong tòa nhà văn phòng đọc báo uống trà. Phó đài Hoàng suốt ngày đi lung tung, mỗi chương trình đều phải nhúng tay vào một phen, khiến mấy đồng chí trong đài mệt mỏi không thôi."

Bọn họ sợ An Tri Thu là đàn ông quan sát không tinh tế, liền sôi nổi miêu tả lại vô cùng chi tiết, kể lể nỗi khổ cho An Tri Hạ.

"Em cảm thấy bọn họ muốn thay thế chúng em, cũng giống như đồng chí An Tri Hạ vậy."

Bởi vì là chuyện của đài truyền hình nên An Tri Thu nhịn không được, cũng ngồi ở một bên nghe.

Bình Luận (0)
Comment