Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 904

Chương 904 - Chương 904 -

"Sẽ không đâu." Chưa cần An Tri Hạ trả lời, một người am hiểu về Hạ Hoa khác đã xua tay, cười nói: "Mỗi một quốc gia, dân tộc đều có thói quen sinh hoạt, quyền lợi khác nhau, đương nhiên không thể chuyện gì cũng biết, đúng không? Các bạn không quen dùng dao nĩa, chúng tôi cũng không quen dùng đũa.

Vậy nên các bạn không cần suy nghĩ quá nhiều. Người Hạ Hoa có một điểm không tốt, đó là quá quan tâm đến cái nhìn của người khác, đối với chúng tôi mà nói, chính mình vui vẻ là được rồi, không cần quan tâm đến ánh mắt của người khác. Con người rất hay quên, sau này ai còn nhớ rõ ai chứ?"

Mọi người đều cười, sau đó liền ngừng lại, không ai thảo luận thêm nữa.

An Tri Hạ mỉm cười, lắc đầu: "Tôi là khách mời của "Hạ Hoa Cực Tốc", cần phải tránh tị hiềm, cho nên tôi cũng không biết dụng ý của tổ tiết mục là gì."

Dù cô có biết cũng không thể thừa nhận trước mặt tất cả khán giả như vậy.

"Nhưng tôi đoán rằng, nếu bữa ăn kiểu Tây được tổ chức ở Hạ Hoa thì có lẽ đã dung hoà một số yếu tố của Hạ Hoa chúng ta, hoặc cũng đã trở thành một phần trong thành phố của chúng ta. Nếu đã là điển hình thì có thể mang vào trong chương trình để khán giả có thêm hiểu biết, đồng thời khiến bạn bè quốc tế cảm nhận được một chút sự quyết tâm và sự chuẩn bị của Hạ Hoa trong việc hoà nhập với cộng đồng quốc tế.

Xã hội hiện đại phát triển rất nhanh, rất nhiều quốc gia trên thế giới thường xuyên giao lưu với nhau, chúng ta cần phải học theo câu nói "thâu tóm tất cả" của ngài Thái, chắt lọc lấy cái tinh túy và loại bỏ những điều dư thừa, không chỉ trong tư tưởng mà còn về mặt vật chất, văn hoá,...

Sau khi thi xong, chúng ta vào đây ăn cơm, khi bước vào có phải rất chấn động không? Bây giờ ăn xong rồi, tâm trạng có phải đã thay đổi rất nhiều không?"

Mọi người liên tục gật đầu, sôi nổi mà đầy trung thực nói ra sự biến đổi của mình.

"Đúng vậy, cổ nhân vì sao lại chú trọng chuyện giáo viên đưa học sinh đi ngao du khắp nơi? Còn không phải vì ra ngoài sẽ khiến mọi người tích lũy được nhiều kinh nghiệm, mở mang tầm mắt, từ đó hoài bão càng thêm lớn lao. Thường xuyên trải nghiệm những điều mà chúng ta chưa từng làm hoặc ít khi làm cũng rất tốt đó." An Tri Hạ nhếch môi cười mỉm.

"Hoá ra là như vậy." Phó viện trưởng Viện Bảo tàng kinh đô Vinh Hải Quân gật đầu đáp: "Nhà hàng đồ Tây ở Thiên Tân này rất nổi tiếng trên con phố đi bộ này, Tổ chức cho phép mở cửa nhưng mở như thế nào, mở rồi có tác dụng gì đều phải do Tổ chức quyết định.

Nó là nhà hàng đồ Tây, nhưng là nhà hàng đồ Tây của người Hạ Hoa chúng ta, là văn hoá ẩm thực quốc tế đã loại bỏ sạch sẽ dấu vết của của giai cấp tư sản.

Đời sống của nhân dân chúng ta càng ngày càng tốt, vì sao không thể thưởng thức ẩm thực của nước ngoài chứ? Chính sách bế quan tỏa cảng của nhà Thanh đã khiến chúng ta ăn uống vô cùng kham khổ, bây giờ đã đến lúc theo kịp bước chân của thế giới."

Những người khác liên tục gật đầu, Tổ chức không bắt nhà hàng đồ Tây đóng cửa vậy tức là đã thừa nhận nó vô hại, có thể để mọi người cùng thưởng thức. Trình độ của bọn họ không cao nhưng khám phá thêm nhiều điều, có thêm nhiều trải nghiệm, con người sẽ có những tiến bộ vượt bậc.

Người hiện đại đều rất quan tâm đến những chuyện lớn của nước nhà, cũng thích nói chuyện về những thứ lớn lao, nói chuyện trời nam đất bắc, khán giả nghe đến mức ê hết cả răng.

Khán giả nghe xong đột nhiên nhận ra rằng ngày thường có lẽ bản thân cũng khiến người khác ê răng như vậy.

Trong lúc chờ nhà hàng đồ Tây lên đồ, mười hai đoàn khách mời cuối cùng đã tập hợp lại với nhau.

Buổi tối mọi người nghỉ ngơi tại khách sạn xa hoa nhất trong phố đi bộ. Bọn họ vừa bước vào đại sảnh liền bị sự nguy nga tráng lệ của nơi đây làm cho đứng chết trân tại chỗ.

Bình Luận (0)
Comment