Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 93

Chương 93 - Chương 93 -

Trần Tư Khả sững người tại chỗ, tự hỏi liệu có phải Kỳ Vân Lan đã gài bẫy mình hay không. Người phụ nữ yếu mềm bên cạnh cô ta thật sự là một kẻ trộm sao? Lại còn lôi kéo cô ta làm bằng chứng giả mạo?

Đáng tiếc là mình không có nhiều kinh nghiệm, quá dễ bị lừa, cứ như vậy tranh luận không được rồi để người khác hiểu lầm.

Ba trăm đồng cô ta tiết kiệm được trong ba năm, sữa bột cô ta vất vả mãi mới giành được từ cháu trai của mình, sữa mạch nha mà cô ta chăm chỉ làm việc mới có, cộng thêm kẹo bơ cứng yêu thích của cô ta, tất cả đều trở thành tang vật và tiền bị đánh cắp!

Trần Tư Khả căm hận nhìn chằm chằm Kỳ Vân Lan, quả nhiên chó không biết sủa cũng biết cắn người!

"Xem ra suy đoán của thanh niên trí thức Kỳ là chính xác. Hai người bọn họ đã hợp tác với người ngoài để phạm tội, lấy đi tất cả đồ đạc của chúng tôi." An Tri Thu bị em gái làm vui vẻ, góp nhặt chi tiết mọi chuyện, chi tiết đến nỗi anh còn tưởng những gì được chứng minh trước mắt đều là sự thật.

Miệng của Kỳ Vân Lan thực sự đã bị cắn nát, giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống đất, bắn ra từng bông hoa máu, giải thích thế nào cũng không được, đây là ngõ cụt.

"Trưởng thôn, chú thấy việc này nên xử lý thế nào?" Nhiếp Nghĩa Xương nghiến răng hỏi, nghĩ đến ngày nào cũng có người giả tạo lắc lư trước mặt mình, toàn thân không nhịn được nổi một lớp da gà.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía trưởng thô.

Trưởng thôn nhìn về phía các ông cụ trưởng lão: "Chúng ta tới giúp đỡ bọn nhỏ xử lý công bằng, để trưởng thôn quyết định mọi chuyện đi."

Về phần Thôi Thành Quân, quên đi, ông ta là cái quái gì?

"Được, tôi sẽ làm theo quy định." Trưởng thôn gật đầu: "Bây giờ việc bắt giữ đang được thực hiện nghiêm ngặt ở bên ngoài, vì vậy theo lý thuyết chúng ta phải bắt giữ và đưa bọn họ đến đồn cảnh sát, nếu phía trên xử phạt việc này nghiêm trọng, là phải bị xử bắn."

Nghe xong lời này, Trần Tư Khả trực tiếp nhắm mắt ngất xỉu, ngã uỵch xuống đất một tiếng, ai nghe thấy cũng cảm thấy đau đầu hộ cô ta.

Kỳ Vân Lan cũng xụi lơ trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt nói: "Không phải chúng tôi lấy, các người không thể dùng những thứ này để buộc tội chúng tôi!"

"Cô chưa thấy quan tài chưa đổ lệ à, được rồi, trưởng thôn, tôi thấy cô ta cũng không cần lòng tốt của chúng ta, cứ trực tiếp giao cho đồng chí công an thẩm vấn xử lý đi." An Tri Thu ha ha hai tiếng, dám dung túng cho Khang Hiểu Hoa ăn cắp, anh sẽ dọa nhưng không giết cô ta.

Hàng Hướng Lỗi lườm cô ta một cái, lạnh giọng nói: "Thanh niên trí thức Kỳ, cô nên thừa nhận đi. Đồng chí cảnh sát cũng không có nhiều thời gian nghe cô nói nhảm, chỉ cần chúng tôi trình lên những chuyện này là đủ kết án các người rồi."

Kỳ Vân Lan bám chặt vào mặt đất đến nỗi móng tay cũng bong ra, cơn đau buốt koa vẫn không thể giải tỏa được nỗi uất ức trong lòng. Cô ta mới trọng sinh một kiếp, sao lại rơi vào tình huống như vậy, rõ ràng cô ta chẳng làm gì cả, cùng lắm chỉ chuẩn bị xem vui, đây là sai sao?

Giúp đỡ người khác là chuyện tình cảm, không giúp đỡ là nghĩa vụ, bọn họ không nên bắt cóc đạo đức của cô ta.

Cô ta thực sự quên mất, mình né tránh chính là tạo cơ hội cho Khang Hiểu Hoa ra tay, là đồng phạm, là che giấu giúp người khác. Làm sao mà cãi được?

"Các người muốn làm gì?" Cô ta cũng biết Hàng Hướng Lỗi nói không sai. Xe lửa không triển khai hệ thống mua phiếu trực tuyến bằng tên thật trong nước, cũng không có camera hỗ trợ điều tra vụ án, không có điện thoại thông minh phổ biến, không có phương tiện di chuyển thuận tiện... Làm sao cô ta có thể lật ngược vụ án?

Trưởng thôn thở dài nói: "Nếu cô thú nhận đồng bọn, tôi còn có thể giảm nhẹ hình phạt."

"Khang Hiểu Hoa." Kỳ Vân Lan chán nản nói: "Bà ta làm ra mọi chuyện, chúng tôi chỉ là dê thế tội."

Bình Luận (0)
Comment