Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 145 - Chương 145 - Không Ai Quản 2

Chương 145 - Không ai quản 2
Đổng Mật Mật lại bật khóc cầu xin anh ta, “Anh Hướng Bắc, chúng ta đều tới cùng một chỗ, anh giúp đỡ một chút, dù là nể giao tình hai nhà cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được không.” Lời này nghe vào tai giống như vừa đấm vừa xoa.

Đổng Mật Mật ý thức rất rõ ràng, nếu Lý Hướng Bắc mặc kệ bọn họ, cô ta nhất định nói chuyện này với trưởng bối hai bên để tố khổ.

Nhà họ Đổng và nhà họ Lý lúc này vẫn đang cùng một chí tuyến, giao tình hai nhà rất ý vị sâu xa, lúc nhà họ Lý gửi thư đến cố ý bảo anh chăm sóc cho hai chị em nhà họ Đổng.

Lý Hướng Bắc nhếch khóe miệng, như đang lựa chọn.

Lý Hướng Vãn thờ ơ lạnh nhạt nhìn hai người bọn họ, trái tim như chìm xuống đáy vực.

Đổng Mật Mật tiếp tục khóc, có xu thế nếu anh ta không giúp thì cô ta sẽ ở lại ăn vạ, thế nào cũng phải kéo Lý Hướng Bắc đi mới được.

Lý Hướng Bắc có vẻ không còn kiên nhẫn nữa, chỉ có thể nói với Lý Hướng Vãn, “Anh đi xem tình hình thế nào.”

Lý Hướng Vãn gật đầu, giữa lông mày là vẻ lạnh lùng.

Lý Hướng Bắc không phải không nhìn thấy, nhưng chỉ có thể khó khăn nói, “Em phải tin anh.”

Lý Hướng Vãn cười, ánh mắt lạnh như băng.

“Em. . .” Trong lòng Lý Hướng Bắc có chút lung lay, đột nhiên không muốn quản chuyện hai chị em nhà họ Đổng nữa, sống chết của người khác liên quan gì đến anh ta, nhưng về mặt đạo đức, anh ta lại cảm thấy không ổn, nhất thời rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

“Anh Hướng Bắc, chúng ta cùng đi xem chị gái em đi.”

Lý Hướng Bắc nhất thời không biết nên nói gì, chỉ có thể cúi đầu đi theo Đổng Mật Mật trở về sân trước.

Đổng Điềm Diềm thật sự sốt cao, mặt và người đỏ rực, người nhìn không khác gì quả táo chín, đang nằm ở trên giường nỉ non lung tung.

Lý Hướng Bắc nói với Đổng Mật Mật, “Tôi đi tìm trưởng thôn mượn hai chiếc xe đạp, cô có thể đạp xe chợ chị gái cô không?”

Đổng Mật Mật khóc không biết phải làm sao, lắc đầu nói, “Em hoàn toàn không biết đi xe đạp, lúc trung học trường gần nhà, cũng không hay đi xe đạp.”

Lý Hướng Bắc cạn lời, lại nhìn về phía Vương Dương nói, “Hai chúng ta cùng đạp xe đi.”

Vương Dương gật đầu.

Cả thôn còn có hai nhà có xe, một nhà là nhà kế toán Lý, một nhà là nhà đại đội trưởng.

Thôn trưởng nhìn bọn họ đến lấy xe, nói thẳng: “Mấy người đi đến nhà kế toán Lý và đại đội trưởng hỏi một chút, bọn họ có xe đạp.”

Đồ vật đắt đỏ như xe đạp mượn một lần mắc nợ ân tình một lần, trưởng thôn lúc này sao có thể phí phạm ân tình này.

Trưởng thôn bởi vì chuyện cháu trai nhà mình làm mất mặt đã khó xử rồi, đối với những người này ít nhiều có chút giận chó đánh mèo.

Đợi hai người đi bệnh viện, vợ trưởng thôn buồn bực nói: “Lý Hướng Bắc không phải là đối tượng của Lý Hướng Vãn sao? Sao lạ đưa Đổng Điềm Điềm Điềm đi bệnh viện?”

Trưởng thôn lấy khăn mặt lau đầu nói, “Bà nghĩ chỉ cần đối tượng là sẽ kết hôn sao? Hai chị em nhà họ Đồng chỉ còn thiếu dán mắt lên trên người Lý Hướng Bắc thôi.”

Vợ trưởng thôn tấm tắc lắc đầu nói: “Nếu như vậy thì thật sự quá náo nhiệt rồi.”

“Mau đi nấu nước gừng cho người nhà uống, đừng để sinh bệnh.”

Vợ trưởng thôn ngẫm lại cũng đúng, sinh bệnh không có tốt.

Mở ngăn tủ ra lấy một muôi đường đỏ, nhìn thấy đường đỏ liền cười nói: “Tôi nghĩ vẫn là tri thức Lâm và tri thức Vương tốt, ông xem hai cô gái này ở cùng nhau vui vẻ biết bao.”

Thôn trưởng hừ lạnh, khẽ nói: “Không vui vẻ sao được, hôm nay hai người kia cũng không đi làm việc.”

Vợ trưởng thôn cười haha, “Vậy nhất định là thấy con gái trong thôn không đi làm nên bọn họ cũng không đi làm theo chứ gì.”

Trưởng thôn đặt chân xuống chậu nước nóng, mới nói: “Chắc vậy, cũng không ai dám quản bọn họ, hừ, cái thanh danh này càng ngày càng giống như đại vương núi rừng vậy.”

“Phải nói lúc này mới tốt, cũng là đứa trẻ đáng thương, tuổi còn nhỏ đã phải kiếm khẩu phần lương thực.”

Trưởng thôn không nói.
Bình Luận (0)
Comment