Chương 191 - Chu Nam và cô? 2
Lâm Ngọc Trúc giật mình, sắc mặt hơi kém, một cô gái xinh đẹp như vậy bị rơi vào tay kẻ xấu, sẽ không…
Tuy Lâm Ngọc Trúc không hỏi nhưng thấy vẻ mặt của cô, dường như Thẩm Bác Quận cũng cảm nhận được điều gì, anh nói: “Cô ta bị thương ở phần đầu, còn lại thì vẫn ổn.”
Lâm Ngọc Trúc khẽ thở ra. Phong thủy của điểm thanh niên trí thức quá xấu, mới qua bao lâu mà lại có thêm người bị thương.
Khi đến điểm thanh niên trí thức, Lâm Ngọc Trúc mới hiểu được câu sẽ bảo vệ cô của Thẩm Bác Quận. Thẩm Bác Quận tìm thấy Vương Dương, hai người bắt đầu ôn chuyện như bạn tốt.
Đếm đó Thẩm Bác Quận ở lại điểm thanh niên trí thức, mọi người mới biết hóa ra anh trai đưa thư và Vương Dương là bạn cũ.
Lâm Ngọc Trúc thấy không có bóng dáng của Lý Hướng Bắc trong sân nhỏ, có lẽ anh ta đang ở cùng Lý Hướng Vãn trong bệnh viện ở thị trấn.
Lâm Ngọc Trúc mới ra sân sau thì thấy Vương Tiểu Mai chạy đến, cô ta đi một vòng quanh cô rồi hỏi: “Cô không sao chứ?”
Lâm Ngọc Trúc lắc đầu. Vương Tiểu Mai túm cô về phòng, bắt đầu nói mọi chuyện.
Cũng trùng hợp thật, khi Lâm Ngọc Trúc bị Tống Chí Cao đánh ngất thì con trai của thím Trần thấy được. Tuy hai nhà cách nhau khá xa, không thấy rõ toàn bộ nhưng đứa nhỏ vẫn cảm thấy không đúng lắm. Đến khi Vương Tiểu Mai trở về không thấy Lâm Ngọc Trúc đâu, cô ta đang định ra ngoài tìm người.
Thì con trai nhỏ của thím Trần chạy đến nói: “Em thấy anh Tống đánh chị Lâm một chút, chị Lâm liền ngã xuống đất, sau đó chị ấy lại bị anh Tống cõng ra ngoài. Chị Lâm và anh Tống đang hẹn hò sao ạ?”
Vương Tiểu Mai chớp mắt, vẻ mặt chuyển từ sững sờ sang nghiêm nghị, cô ta cẩn thận hỏi vài câu.
Đứa trẻ vẫn không chắc chắn điều gì. Vương Tiểu Mai ném sọt rồi ra cửa, chuẩn bị đi đến nơi bắt đầu làm việc để xem Tống Chí Cao có ở đó hay không.
Cô ta chưa đi được bao xa thì chạm phải Thẩm Bác Quận đang đưa thư, đối phương thấy cô ta có vẻ vội vàng và không yên nên quan tâm hỏi.
Lúc này lòng của Vương Tiểu Mai nóng như lửa đốt. Cô ta cảm thấy Lâm Ngọc Trúc có thể xảy ra chuyện nhưng Tống Chí Cao lại không giống người xấu, nhất thời cô ta không biết phải làm sao, cho nên liền nói với Thẩm Bác Quận.
Thẩm Bác Quận càng nghe càng cảm thấy không ổn, anh dẫn Vương Tiểu Mai đến nơi sửa đường thì không thấy Tống Chí Cao và Chu Nam, anh liền quay đầu đi đến đồn cảnh sát.
Khi ra ngoài, Thẩm Bác Quận dặn Vương Tiểu Mai về thôn chờ tin tức, anh sợ cô ta nóng vội đi tìm người thì lại bị liên lụy.
Đột nhiên Thẩm Bác Quận nghĩ đến điều gì, anh hỏi Vương Tiểu Mai rằng Lý Hướng Vãn có ở điểm thanh niên trí thức không.
Vương Tiểu Mai lắc đầu, Thẩm Bác Quận nhìn Lý Hướng Bắc, lúc này Lý Hướng Bắc cũng chú ý đến bên này. Cả sáng hôm nay anh ta cảm thấy không yên, luôn có cảm giác hoang mang rối loạn, khi Vương Tiểu Mai và Thẩm Bác Quận đến, tim anh ta lập tức đập mạnh.
Anh ta cảm thấy có chuyện không tốt đã xảy ra.
Lý Hướng Bắc không khỏi tiến lên hỏi thăm Lý Hướng Vãn đang làm gì, rồi anh ta biết được Lý Hướng Vãn đến thị trấn từ trong miệng của Vương Tiểu Mai, Lý Hướng Bắc liền đến chợ đen tìm người mà không hề xin nghỉ phép.
Thẩm Bác Quận lo lắng Lâm Ngọc Trúc, anh về đồn cảnh sát điều tra manh mối, tìm hang ổ thường ngày của nhà họ Tống.
Anh vừa về đến cục cảnh sát thì thấy đồng nghiệp đang ở xung quanh mấy người có hành vi lén lút. Thân phận cảnh sát chìm của anh còn chưa được tiết lộ, cho nên anh cũng không tiến lên, vừa lúc chạm phải Bàn Tử đang đi ra khỏi cục.
Hai người nhìn nhau, Bàn Tử đi đến, bắt đầu nói chuyện hôm nay của Lâm Ngọc Trúc.
Biết được người đã trốn ra được, lúc này trái tim treo lơ lửng của Thẩm Bác Quận mới buông xuống.