Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 301 - Chương 301 - Hiện Tại Tìm Người Yêu Lại Phức Tạp Như Vậy Sao? 2

Chương 301 - Hiện tại tìm người yêu lại phức tạp như vậy sao? 2
Chuyện cho kẹo mấy đứa nhỏ cũng có lợi. Sau tết, khi phụ huynh bàn luận về điểm thanh niên trí thức, bọn nhỏ sẽ đứng ra bảo vệ.

Đầy miệng đều là các chị ở điểm thanh niên trí thức tốt đến nhường nào.

Làm cho người lớn chỉ có thể im lặng nhìn mấy đứa con của mình. Bọn họ đã nhìn ra ba cô gái ở điểm thanh niên trí thức còn thân thiết với bọn nhỏ hơn họ.

Bất tri bất giác, quan hệ của ba người cùng thôn Thiện Thủy trở nên khăng khít hơn.

Tết của Lâm Ngọc Trúc tràn ngập cảm xúc, đầy đủ đến nỗi nếu mỗi buổi sáng không nghe được tiếng pháo nổ, cô sẽ cảm thấy thiếu thiếu gì đó.

Ngủ nướng là chuyện rất xa xỉ.

Mấy ngày tết, ba người ở sân sau dính vào nhau, ngoài lúc ngủ thì cả ba đều ăn chơi cùng một nhà.

Lúc trước bởi vì Tiểu Cẩu Đản ngắt lời, Lý Hướng Vãn còn chưa biết rõ tình hình giữa cô và Thẩm Bác Quận,

Bây giờ nghĩ lại, cô ta lại tò mò hỏi: “Cô và Thẩm Bác Quận sao rồi?”

Vương Tiểu Mai ở bên cạnh chớp đôi mắt tròn xoe, cũng tò mò nghe ngóng.

Lâm Ngọc Trúc im lặng suy nghĩ một lúc, sau đó suy tư nói: “Không đưa khăn choàng cho người khác mà lại đưa tôi, có lẽ là anh ấy thích tôi.”

“Có thể cảm thấy tôi nhỏ nên không có mặt mũi mở miệng.”

“Đại khái là anh ấy có ý với tôi, đang ở giai đoạn bày ra sức hấp dẫn của mình.”

“Nói không chừng anh ấy muốn tôi theo đuổi.” Lâm Ngọc Trúc giật giật lông mày, vui vẻ nghĩ.

Lâm Ngọc Trúc phân tích chuyện này một hồi rồi ra được kết quả như vậy. Tất nhiên là cô không chắc chắn lắm, cho nên chỉ có thể lén nói với hai người bạn tốt.

Nếu cô đoán sai, vậy Thẩm Bác Quận là tra nam.

Nếu là hiểu lầm thật, vậy là do cô tự mình đa tình.

Chuyện này chỉ có hai người kia biết, vấn đề không lớn, đến lúc đó giết người diệt khẩu là được rồi. Không phải, là tốn hai phần tiền lấp kín miệng bọn họ.

Vương Tiểu Mai nhất thời không phản ứng kịp.

Hiện tại tìm người yêu phức tạp như vậy sao?

Theo Vương Tiểu Mai, tìm người yêu là người nhà tìm đàn ông cho mình, nếu thích thì nói, sau đó hai nhà quyết định chuyện hôn nhân rồi kết hôn.

Rất đơn giản mà.

Lý Hướng Vãn nhíu mày thật chặt, uyển chuyển nói: “Nghe bảo điều kiện nhà anh ta rất không tồi…” Theo cô ta, những lo lắng giữa cô ta và Lý Hướng Bắc có lẽ ở bên Lâm Ngọc Trúc cũng sẽ không thiếu.

Vương Tiểu Mai ngây ngốc nhìn Lý Hướng Vãn, khó hiểu hỏi: “Điều kiện tốt, không phải như vậy thì sẽ càng tốt sao?”

Lâm Ngọc Trúc lại hiểu ý của Lý Hướng Vãn, cô vỗ bả vai của cô ta, nói: “Anh ấy theo đuổi là chuyện của anh ấy, tôi thích là chuyện của tôi, nếu có thể ở bên nhau thì tốt, không thì thôi. Đi được bước nào hay bước đó, nghĩ nhiều như vậy làm gì?”

Hiện tại đồng chí Thẩm còn chưa dám tỏ tình, nghĩ nhiều cũng dư thừa.

Không phải Lâm Ngọc Trúc vô tình, cô thích Thẩm Bác Quận, nhưng chưa đến mức cuồng si, đâm vào ngõ cụt vì anh.

Nếu đối phương từ bỏ vì bị người nhà phản đối, vậy cô cũng sẽ không lưu luyến.

Người như vậy không đáng để cô luyến tiếc.

Dù sao cô sẽ không trở thành người ướt át bẩn thỉu, dây dưa không rõ.

Nếu là người nhà họ Thẩm phản đối kịch liệt, kéo đến trước mặt cô.

Nếu anh thuyết phục được người nhà thì nói tiếp, còn không thuyết phục được, vậy anh đến ở rể.

Nếu không muốn làm, vậy thì chia tay.

Lý Hướng Vãn nhìn vẻ mặt âm u của Lâm Ngọc Trúc, cô ta cảm thấy cả người lạnh lẽo. Chắc chắn cô đang lén nghĩ điều gì, cô ta cười, đột nhiên cảm thấy mình lo lắng thừa rồi.

Lâm Ngọc Trúc không phải người để bản thân chịu hổ, nhìn như vừa vô tình vừa có tình, nhưng khi cho rằng cô có tình thật thì đó chính là lúc bản thân hoàn toàn thua.

Một nữ sinh như vậy ở đời sau đều là người tàn nhẫn.

Đột nhiên cô ta cảm thấy may mắn, rằng trước đây mình không đắc tội Lâm Ngọc Trúc.

Mà Thẩm Bác Quận đang bận giăng lưới thì chợt hắt hơi, đột nhiên anh cảm thấy sau lưng lạnh ngắt.

Lửa trong nhà vẫn đang cháy, các đồng nghiệp nóng nên đã cởi áo bông.

Thẩm Bác Quận nhìn áo trong phong phanh của mình, bên trong chỉ mặc áo lót, không lẽ mình sắp bị cảm? Nếu không thì sao lại thấy lạnh lẽo như vậy?

Anh liền mặc áo bông vào.

Các đồng nghiệp: …
Bình Luận (0)
Comment