Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 341 - Chương 341 - Các Cô Cứ Khoe Khoang 2

Chương 341 - Các cô cứ khoe khoang 2
Vương Tiểu Mai mặt đầy khó hiểu, ể? Thế là không có tác dụng à?

“Bên phía công xã còn có ghi chép ở trên án lưu...” Lâm Ngọc Trúc chậm rãi nói.

Vết nhơ này rửa không sạch được rồi.

Lời nói phía sau Lâm Ngọc Trúc không có nói ra.

Lần này đại đội trưởng quả thật là đã đào hố chôn con trai mình.

Quyền lợi càng lớn, cám dỗ càng lớn, lời nói này đối với thân thích thì cũng giống như vậy.

Bộ đội luôn luôn yêu cầu quân nhân không được lấy cái kim sợi chỉ nào của quần chúng nhân dân, thân là gia đình của quân nhân, lại càng phải làm tấm gương tốt.

Binh sĩ xuất sắc nhiều như vậy, bộ đội dựa vào đâu mà phải lấy một người gia phong không nghiêm cẩn làm sĩ quan.

Cho người xấu xa lấy danh nghĩa quân nhân để tiếp tay cho giặc hay sao?

Con trai nhà đội trưởng ở vòng thẩm tra chính trị này, căn bản không so sánh nổi với phần lớn người ta.

Lại muốn thăng chức thì phải xem quân công thôi.

Mấy nhà vui mừng, mấy nhà buồn bã.

Trưởng thôn vẫn luôn mong ngóng danh sách giáo viên trúng tuyển phát xuống.

Bầu không khí trong nhà rất hài hòa.

Còn vợ trưởng thôn lại suy nghĩ về bà Lý, tại sao ban đầu lại gây chuyện như vậy, nhưng dù nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra manh mối.

Bèn dứt khoát tạm thời không nghĩ nữa, cuộc sống trong nhà ngày càng phát triển, cứ nhìn về phía trước là được.

Danh sách các giáo viên trúng tuyển không để cho các thôn dân đợi lâu, chưa tới hay ngày đã được phát xuống.

Sau khi trưởng thôn chép lại tên những người trúng tuyển, còn đặc biệt bảo kế toán Lý dùng bút lông viết lên trên giấy đỏ, trịnh trọng dán lên trên tường bên ngoài.

Thuận tiện còn dùng loa thông báo một cái.

Thôn dân và cả thanh niên trí thức, chỉ trúng tuyển có năm người.

Nhóm ba người ở sân sau đều trúng tuyển, còn lại hai người, trong đó có một người là người Lâm Ngọc Trúc quen biết.

Con gái út của nhà thím Hứa, Hứa Hồng.

Nghe thấy tên Hứa Hồng phát ra từ trong loa, Lâm Ngọc Trúc còn khá vui mừng thay cho cô gái nhỏ này.

Mặc dù chỉ là giáo viên của một trường dân lập, thế nhưng cũng thay đổi được vận mệnh của một cô gái nông thôn.

Mấy cái khác không nói, công điểm và trợ cấp hàng tháng là đủ cho cô gái nhỏ thẳng lưng tìm một nhà chồng thật tốt.

Một người khác là cháu trai của kế toán Lý, Lý Vĩ.

Đối với Lý Vĩ, Lâm Ngọc Trúc căn bản không có ấn tượng gì, chỉ biết có một người như vậy, lúc đó thi không tồi, là người đứng thứ nhất bên phía các thôn dân.

Nói ra thì đợt thi này, hình như chỉ có mỗi kế toán Lý là không làm bất kì động tác nhỏ nào.

Vị trí giáo viên trường dân lập coi như cuối cùng cũng đã được quyết định xong, nhóm ba người ở sân sau cùng thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Ba người tụ tập lại một phòng, bàn bạc xem tối nay làm cái gì để ăn mừng một phen.

Đã qua mười lăm tháng giêng rồi, đồ dự trữ năm ngoái của Vương Tiểu Mai không đủ nữa. Nghĩ cũng đã qua tết rồi, có phải nên tiết kiệm một chút hay không.

Bèn kiến nghị làm một món mì xào thịt xông khói phiên bản xa hoa.

Không phải cô ta khoác lác, tương ớt, củ cải muối chua đó của cô ta kết hợp với thịt xông khói thơm lừng, tuyệt đối khiến hai người kia ăn đã ghiền luôn.

Lý đại mỹ nhân đang mọc một cục mụn trên mũi lắc đầu.

Nóng, không nên ăn cay, chi bằng hầm thịt gà kho tàu, cô ta còn có một con gà đông lạnh với nấm.

Vừa nghe đến nấm, sắc mặt Vương Tiểu Mai biến đổi, lắc đầu, đừng nhắc nấm nữa, bây giờ cô ta ăn thịt gà còn có chút hoảng sợ.

Lâm Ngọc Trúc nói hay là lại tiếp tục gói một bữa sủi cảo nhân dưa chua?

Liền nhìn thấy cả hai người cùng lắc đầu.

Gần đây toàn ăn sủi cảo, có hơi ngán rồi.

Lâm Ngọc Trúc...

Hừ lạnh một tiếng, các cô cứ khoe khoang.

Sủi cảo còn có thể ăn đến ngán luôn.

Ba người rơi vào suy nghĩ như cuồng phong bão táp.
Bình Luận (0)
Comment