Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 399 - Chương 399 - Tiểu Nhân Làm Nhấc Lên Thị Phi 2

Chương 399 - Tiểu nhân làm nhấc lên thị phi 2
Hiệu trưởng đã coi trọng cô như vậy rồi, vậy thì không thể để lộ ra việc cô không có khả năng hoàn thành chuyện này được.

Thẩm Bác Quận ý vị thâm trường nhìn Lâm Ngọc Trúc, trong lòng thì buồn cười, nhưng trên mặt lại là vẻ không vui, gật gật đầu nói: " Buổi chiều liền đi."

“Được rồi, vậy thì tôi sẽ giúp ngài lau xe một chút."

“Không cần, tôi đi ngay bây giờ..."

Thẩm Bác Quận cạn lời nhìn Lâm Ngọc Trúc.

Chương Trình...: Quả nhiên là đồng chí nữ làm chuyện gì cũng dễ dàng, mấy câu liền xử lý xong bí thư Thẩm.

Anh ta đột nhiên hiểu được vì sao hiệu trưởng lại trọng dụng Lâm Ngọc Trúc như vậy rồi.

Thẩm Bác Quận đứng lên, Chương Trình cũng không tiếp tục lưu lại nữa, anh ta cũng đứng lên theo Thẩm Bác Quận.

Ba người Thẩm Bác Quận, Chương Trình và Lâm Ngọc Trúc cùng nhau đi ra ngoài.

Nhìn Thẩm Bác Quận ngồi lên xe, Lâm Ngọc Trúc mới yên tâm nói: "Bí thư Thẩm, hy vọng của thôn Thiện Thủy chúng ta liền giao cho ngài, vì môi trường học tập tốt của bọn nhỏ, vất vả cho ngài rồi.”

Thẩm Bác Quận thần sắc nhàn nhạt gật gật đầu, cưỡi xe rời đi đầy soái khí.

Đợi đến lúc Thẩm Bác Quận đi xa rồi, Lâm Ngọc Trúc hừ lạnh một tiếng, nói: "Bí thư Thẩm này chính là không bằng hiệu trưởng Ngô, nhìn bộ dáng lạnh lùng cao ngạo kia của anh ta mà xem, thầy Chương, thầy cần thiết phải đi theo đúng người đấy.”

Dưới cái nhìn của Chương Trình, Lâm Ngọc Trúc giống như là chó săn của hiệu trưởng Ngô, một lòng mở đường cho hiệu trưởng.

Chương Trình giả vờ cười cười, anh ta tự nhiên sẽ không công khai nói xấu Thẩm Bác Quận.

Tuy rằng anh ta cũng không có ý định qua lại với Thẩm Bác Quận, bởi vì dù sao thì Thẩm Bác Quận cũng là bạn bè với Lý Hướng Bắc.

Nhưng anh ta chẳng những không nói xấu mà còn nói giống như bản thân anh ta là người tốt vậy đó: "Có thể là vì bí thư Thẩm không tiện nhiệt tình quá mức với các đồng chí nữ bọn cô đi, vừa rồi tôi có nói chuyện với anh đấy, tôi thấy tính tình của bí thư Thẩm vẫn rất tốt mà.”

Thẩm Bác Quận có tốt hay không, Lâm Ngọc Trúc cô còn có thể không biết hay sao chứ.

Lâm Ngọc Trúc tỏ vẻ câu trả lời của Chương Trình không hợp ý cô, ngạo kiều xoay người rời đi.

Chương Trình nhìn bóng lưng Lâm Ngọc Trúc, lại cảm thấy cô gái mà anh ta coi trọng này, vui buồn chán ghét đều để lộ ra bên ngoài, lại còn không biết lựa lời mà nói, chính là chú định không làm việc lớn được.

Anh ta lại quay đầu nhìn về phía Thẩm Bác Quận rời đi, nếu anh ta có thể lôi kéo Thẩm Bác Quận vào phe anh ta thì tự nhiên là anh ta sẽ có thể làm việc thay hiệu trưởng rồi, việc này không vội, chậm rãi làm là được.

Người có năng lực đều muốn mọi việc thuận lợi mà.

Lúc này Lâm Ngọc Trúc xoay người đi đến văn phòng hiệu trưởng, cười hì hì nói: "Hiệu trưởng, bí thư Thẩm đã đến trấn báo cáo, chúng ta chờ kết quả là được. Thế nhưng, thầy Chương này..."

Hiệu trưởng Ngô giương mắt nhìn Lâm Ngọc Trúc, trong mắt lóe lên tò mò, tiếp lời cô, nói: "Thầy Chương làm sao vậy?”

Lâm Ngọc Trúc nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó nhỏ giọng nói: "Thầy ấy hẳn là đứng về phía bí thư Thẩm.”

Hiệu trưởng Ngô nhướng mày, cảm thấy hứng thú, bảo Lâm Ngọc Trúc ngồi xuống nói chuyện cho rõ ràng.

Lâm Ngọc Trúc bắt đầu nói bậy: "Vừa rồi tôi giả vờ nói xấu bí thư Thẩm hai câu, nào ngờ thầy Chương tỏ vẻ không vui, âm dương quái khí một hồi với tôi. Tôi nói hiệu trưởng ngài tốt hơn nhiều so với bí thư Thẩm, thầy ấy còn không phục.”

Hiệu trưởng Ngô gật gật đầu, có ba phần tin, bảy phần nghi ngờ, cười ha hả tỏ vẻ ông đã biết.

Lâm Ngọc Trúc nói xong, thức thời rời đi, nếu cô nói thêm một chút thì sẽ biến thành lấy lòng mất.

Sở dĩ cô hãm hại Chương Trình như vậy, một là vì Lâm Ngọc Trúc cô nhìn anh ta thấy khó chịu.

Hai là vì Thẩm Bác Quận cố ý tiếp cận Chương Trình, vậy thì cô liền giúp đỡ anh một chút, có thành công hay không thì phải xem vận khí rồi.

Dù sao thì nhìn qua hiệu trưởng cũng không giống một kẻ ngốc.

Về phần cô, dù sao thì cô cũng đã lưu lại một ấn tượng xấu cho hiệu trưởng rồi, nhưng ngược lại, cô cũng tỏ vẻ rõ ràng là cô đã quy phục về phía hiệu trưởng rồi, cô chính là một lòng muốn đem người có năng lực đá xuống, trở thành người có năng lực duy nhất bên cạnh hiệu trưởng đấy.

Tương phản mà nói thì cô chính là một thanh niên tích cực, rất biết cố gắng đấy.

Lâm Ngọc Trúc tâm tình tốt, hát “Hồng ca” đi đến lớp học của mình.

Cô muốn đi xem ba bạn nhỏ trong lớp của cô đã ăn no hay chưa ~
Bình Luận (0)
Comment