Chương 426 - Tra nam, tất cả các người đều là tra nam 3
Nhóm ba người sân sau Lâm Ngọc Trúc bọn họ tiếp tục trải qua cuộc sống thảnh thơi.
Lý Bàn Tử đã tìm xong phòng ở, cố ý tới thông báo một tiếng cho bọn họ biết.
Mà lúc này lại vào đúng ngày nghỉ, phía trên thị trấn cũng hiếm khi được lần không yêu cầu các giáo viên đi họp.
Vì thế, Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai cũng đi theo góp vui.
Lâm Ngọc Trúc vẫn là đạp xe của Lý Hướng Bắc như trước.
Lý Hướng Bắc vốn định đi theo...: Cứ như vậy mà nhìn theo đoàn người đi lên thị trấn.
Căn nhà ở bên cạnh thị trấn, phía sau là chân núi, tường trong sân cũng được che chắn khá tốt.
Vừa vào cửa là sẽ thấy một cái sân cực lớn, đáng tiếc ở trên trấn không cho trồng rau, vì thế cái sân lớn như vậy liền hoang phế.
Phòng ở cũng giống như phòng của những nhà khác, không có gì khác cả, nhưng lại ẩn giấu huyền cơ.
Hầm của hộ gia đình này rất lớn.
Hầm được đào sâu và rộng, sử dụng để... thì rất tốt đấy.
Lý Hướng Vãn càng nhìn càng cảm thấy hài lòng, quyết định thuê căn nhà này.
Lý Hướng Vãn và Lâm Ngọc Trúc đang ở đây ngắm nhìn căn phòng và hầm rượu.
Thì bên kia, Bàn Tử vụng trộm lôi kéo Vương Tiểu Mai sang một bên, nói: "Em gái Tiểu Mai, nếu không em cứ lấy hàng từ chỗ anh chuyển cho thân thích của em đi, anh cũng không lấy thêm tiền gì của em đâu. Nếu không, hàng hóa mà em lấy được từ chợ đen cũng có thể bán cho anh, anh khẳng định sẽ không để em bị lỗ, so với thân thích của em sẽ chỉ cao hơn chứ không có thấp hơn.”
Phía Chương Trình bên này tất cả đều là côn đồ, Lý Bàn Tử lo lắng cho Vương Tiểu Mai, cố ý kéo hai người bọn họ ra xa một chút.
Mặc dù Vương Tiểu Mai và Lý Tự Lập lại thân thiết hơn trước một chút rồi, nhưng Lý Tự Lập đã liên lụy quá sâu với Chương Trình rồi, hiển nhiên là không thể tách rời hai bọn họ ra được.
Lý Bàn Tử xác thực là rất lo lắng.
Dưới sự chiếu cố của Bàn Tử, Vương Tiểu Mai đột nhiên nhớ tới Vương Gia Bảo, lúc trước Vương Gia Bảo cũng tìm mọi cách đối xử tốt với cô ta, nhưng câu cuối cùng mà anh ta nói là gì chứ? Lại ngẫm lại Thẩm Bác Quận, lúc trước anh cũng đối xử rất đặc biệt với Lâm Ngọc Trúc, cuối cùng lại nói một câu em gái đấy thôi.
Vương Tiểu Mai đột nhiên ngộ ra, cô ta đột nhiên hiểu được ý tứ của tra nam trong miệng Lý Hướng Vãn rồi.
Vương Tiểu Mai mím môi nhìn Bàn Tử, có chút ngượng ngùng hỏi: "Anh Bàn Tử, anh đối xử tốt với em như vậy, có phải là vì... anh thích em không.?”
Lý Bàn Tử bị hỏi đến sửng sốt, đột nhiên Lý Bàn Tử cảm thấy rất gấp gáp trong lòng.
Ai, Tiểu Mai đã nhìn ra rồi?
Vậy anh ta phải nói gì đây?
Anh ta còn chưa có tạo quan hệ tốt với trưởng thôn thôn Thiện Thủy bên này, mẹ anh ta bên kia thì lại bảo anh ta phải nắm chặt lấy đem người cưới về nhà.
Nhưng phòng ở vẫn chưa có rơi vào tay anh ta đâu? Cái này phải nói như thế nào đây?
Nếu thừa nhận, Tiểu Mai hỏi anh ta kết hôn như thế nào thì sao? Anh ta cái gì cũng chưa chuẩn bị, giờ phải làm sao bây giờ?
Anh trai anh ta... Sao anh trai anh ta lại không ở bên cạnh anh ta lúc này chứ.
Cả người Lý Bàn Tử đều đổ mồ hôi, nhìn Vương Tiểu Mai đang sốt ruột đợi câu trả lời của anh ta.
Lâm Ngọc Trúc lúc này lại giống như một tên trộm đi theo Lý Hướng Vãn nói: "Chị Tiểu Vãn, về sau em sẽ đi theo chị lăn lộn ~”
Lý Hướng Vãn đắc ý gật đầu, muốn theo cô ta thì dễ thôi.
Sau đó, hai người Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn liền nghe được Vương Tiểu Mai ở bên kia, tức giận nói: "Tra nam, tất cả các người đều là tra nam.”
Nói xong, Vương Tiểu Mai liền mím môi, xoay người chạy ra khỏi phòng, đạp xe bỏ chạy.
Sự lưu loát kia của Vương Tiểu Mai khiến Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả.
Lý Bàn Tử vẻ mặt ngây ngốc, anh ta một câu cũng chưa nói mà.
Lâm Ngọc Trúc quay đầu, hỏi Lý Bàn Tử: "Tình huống gì vậy? Anh đùa giỡn lưu manh với chị Mai của em à?”
Lý Bàn Tử nhìn bóng hình càng ngày càng xa của Vương Tiểu Mai, rồi lại nhìn Lâm Ngọc Trúc, vẻ mặt đầy mê man lú lẫn????