Chương 444 - Chân giò này e là không tìm được rồi 1
Chờ hai người nấu cơm xong xuôi, Vương Tiểu Mai vẻ mặt ngọt ngào đi đến.
Theo như hai người thấy, Vương Tiểu Mai quả thực là, toàn thân tỏa ra bong bóng màu hồng phấn.
Hai người lần lượt lắc đầu, ngốc quá đi.
Vương Tiểu Mai...
Sao cứ cảm thấy, không thích hợp?
Vương Tiểu Mai và Lý Bàn Tử coi như hoàn toàn xác định với nhau.
Vương Tiểu Mai bị nhà họ Vương hố một phen nên cũng cẩn thận hơn, chỉ xác định mối quan hệ bạn trai bạn gái với Bàn Tử, Vương Tiểu Mai cũng nói rõ ràng luôn, muốn ở bên nhau tầm một hai năm mới nói đến chuyện kết hôn.
Không riêng cái này, còn nói về tình hình nhà mình một lượt, nếu như Lý Bàn Tử không thể chấp nhận.
Thế thì hai người nhân lúc còn sớm thì chia tay, ai cũng đừng làm lỡ dở ai.
Lý Bàn Tử lắc đầu nguầy nguậy, không chê không chê.
Thuận tiện cũng kể chuyện của chính mình một chút.
Thân phận của anh ta có chút đặc thù, điểm này tạm thời không thể nói thẳng với Vương Tiểu Mai.
Huống chi Vương Tiểu Mai và Chương Trình còn có chút quan hệ.
Nếu biết nhiều, ngược lại đối với cô ta không có gì tốt.
Nếu Chương Trình cảm nhận được gì đó, anh ta sợ sẽ làm ra chuyện nào đó bất lợi cho Vương Tiểu Mai.
Bàn Tử mờ mịt nói: “Tiểu Mai, anh có một người bạn là công an, thích một cô gái, chính là lo lắng đối phương ghét bỏ anh ta là công an.”
Vương Tiểu Mai nghiêng đầu, khó hiểu nói: “Cái này có gì mà ghét bỏ?”
Lý Bàn Tử gãi gãi đầu.
Nhìn dáng vẻ thì hình như không chê.
Chỉ mong về sau lúc nói thật với Tiểu Mai, cô sẽ không tức giận.
Hệ số nguy hiểm của Lý Bàn Tử hiện tại còn không lớn bằng Thẩm Bác Quận.
Bởi vì không thể nói tình hình cụ thể.
Trước đây ở chợ đen muốn tiếp xúc với nhà họ Lưu, tồn tại một mối nguy hiểm nhất định, cho nên Lý Bàn Tử mới nói với bên ngoài là mối quan hệ của anh ta với mẹ kế không tốt.
Hiện giờ nhà họ Lưu đã bị trừ bỏ, chợ đen an toàn hơn rất nhiều, lâu lâu Bàn Tử cũng sẽ về nhà.
Lời đồn hai mẹ con không hòa hợp tự nhiên cứ vậy mà biến mất.
Lý Bàn Tử nói qua một chút về người trong nhà.
Con người mẹ kế của anh ta không tồi, so với cha ruột còn đáng tin hơn vài phần, người cũng dịu dàng, bảo Vương Tiểu Mai yên tâm, chắc chắn không phải kiểu người như bà Vương.
Kỳ thật thông minh một chút là đã có thể đoán ra công việc của Bàn Tử không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.
Còn thông minh hơn chút, thậm chí đều đã có thể đoán ra thân phận của Bàn Tử luôn rồi.
Nhưng Vương Tiểu Mai trời sinh thiếu một chút nhạy bén...
Chỗ chú ý vào lúc này, là mẹ kế của Bàn Tử.
Vương Tiểu Mai cũng bị bà Vương dọa sợ rồi, bèn thăm dò hỏi: “Nếu như mẹ anh cũng giống như kiểu bà Vương... thì làm sao bây giờ?”
Bàn Tử gãi gãi đầu, nói: “Thế thì hai chúng ta liền tách ra ở riêng, lúc nào cần hiếu thuận, để tự anh lo liệu, không cần em phải nhọc lòng.
Anh nhất định sẽ không để em phải chịu ủy khuất.”
Lý Bàn Tử nói rất nghiêm túc, Vương Tiểu Mai gật đầu, thực ra trong lòng là tin tưởng.
Nhưng khi nhìn thấy hai người Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn, lại học câu nói phía sau lại một lần nữa.
Cứ như chứng thực cái gì đó, hỏi hai người, “Cô nói xem lời này của anh Bàn Tử có thể tin không?
Hai cô cảm thấy anh Bàn Tử như thế nào?
Hai cô nói xem có thể gửi gắm cả đời không?”
Lâm Ngọc Trúc bị hỏi vậy thì sửng sốt.
Lắc đầu nói: “Đồng chí Tiểu Mai, cái này cũng không dám bảo đảm.
Lòng người khó đoán nhất, lúc nói thích cô có thể là thật sự rất thích.
Nhưng khi không thích nữa, cũng là thật sự không thích.
Lời hôm nay nói có thể chính là lời thật lòng, chờ sau này không chừng liền thay đổi...”
Vương Tiểu Mai...
Cho nên?