Chương 546 - Giả một, đền mười! 2
Cứ như vậy, Lâm Ngọc Trúc nghênh ngang dẫn Tiền Lệ theo bên người, lúc đi trên đường còn thăm dò khía cạnh thân thủ của Tiền Lệ một chút.
Nói sao nhỉ, càng nghe càng có cảm giác an toàn.
Lão Thẩm nhà cô thật đáng tin cậy.
Đến khi hai người về đến văn phòng của trường học, Hàn Mạn Mạn nhìn Tiền Lệ một cái, khá là tò mò, Lâm Ngọc Trúc dẫn người đến đây làm gì.
Mà Lâm Ngọc Trúc quét mắt nhìn quanh, không thấy Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai, bèn hỏi Hàn Mạn Mạn: “Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai đâu rồi?”
Hàn Mạn Mạn nhớ lại một chút, nói: “Hai người trở về đặt sách lên trên bàn xong liền cùng nhau đi vệ sinh rồi.
Một chút nữa hẳn là trở về ngay thôi.”
Lâm Ngọc Trúc gật đầu, đè ép tâm trạng hoảng loạn trong lòng xuống.
Lôi kéo Tiền Lệ nói: “Chúng ta đi đón bọn họ một chút.”
Hàn Mạn Mạn???
Tiền Lệ trầm mặc nửa ngày, gật đầu.
Không phải Lâm Ngọc Trúc cẩn thận, chính là trong lòng càng ngày càng hoảng.
Hai người chân trước ra khỏi văn phòng, chân sau liền nhìn thấy chú hai Quan dẫn theo mấy đồng chí công an tới đây.
Vừa nhìn thấy công an, các thôn dân đều qua theo để xem náo nhiệt.
Lâm Ngọc Trúc gọi các học sinh đều trở về phòng học, để chúng nó tập hợp lại, thuận tiện kêu lớp trưởng đếm quân số trong lớp một chút, xem có thiếu người không.
Hiệu trưởng cũng đi qua đây, hỏi đồng chí công an mục đích đến đây.
Đồng chí công an dẫn đầu nói: “Chúng tôi là tới đây để dẫn Chương Trình lên đồn một chuyến, mọi người không cần hoảng loạn, chỉ là dò hỏi chút chuyện thôi.”
Hiệu trưởng ôn hòa cười gật đầu, rồi nhìn về phía lớp học và văn phòng, hiển nhiên là tìm Chương Trình.
Chú hai Quan khẽ ho một tiếng, nói: “Tiết trước, thầy Chương đã vội vội vàng vàng ra khỏi trường rồi.”
Mấy đồng chí công an nhìn nhau.
Đồng thời, lớp trưởng của các lớp đều qua đây báo quân số.
Không bị thiếu học sinh, Lâm Ngọc Trúc thở phào nhẹ nhõm, suy nghĩ vừa chuyển, không đúng.
Nhìn ngó bốn phía, Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai vẫn chưa trở về.....
Mà đồng chí công an nói với hiệu trưởng: “Chúng tôi cần tuần tra một chút.”
Hiệu trưởng phối hợp gật đầu.
Cũng vào lúc này, Lâm Ngọc Trúc vẻ mặt không tốt cho lắm quay người liền chạy đến nhà vệ sinh.
Khiến cho đồng chí công an sửng sốt, cũng đi theo qua đó.
Nhìn thấy người vào nhà vệ sinh nữ, mấy đồng chí công an bám theo sau....
Lâm Ngọc Trúc và Tiền Lệ vừa bước vào trong nhà vệ sinh, liền nhìn thấy Vương Tiểu Mai hôn mê bất tỉnh nằm trên sàn.
Trái tim Lâm Ngọc Trúc lập tức hẫng đi nửa nhịp.
Lý Hướng Vãn đi đâu rồi?
Tiền Lệ lưu loát khiêng Vương Tiểu Mai ra ngoài, đồng chí công an cũng vây quanh.
Sau khi đặt người nằm lên đất, lúc này Tiền Lệ mới ấn nhân trung cho Vương Tiểu Mai.
Đến khi Vương Tiểu Mai mơ mơ màng màng tỉnh lại, vẻ mặt mông lung nhìn mọi người, hỏi: “Sao lại nhiều người vậy?”
Đến khi nhìn rõ người vây xung quanh cô ta là công an, biểu cảm chết sững ngay tại chỗ.
Đây là tình huống gì vậy?
Lâm Ngọc Trúc gấp giọng hỏi: “Cô và Lý Hướng Vãn cùng nhau tới?
Tại sao cô lại té xỉu trên mặt đất?”
Các đồng chí công an cũng rất chuyên chú nhìn Vương Tiểu Mai.
Đây cũng là điều mà bọn họ quan tâm.
Vương Tiểu Mai sờ sờ cổ, nói: “Vừa mới bước vào nhà vệ sinh, tôi chợt cảm thấy đau, trước mắt tối đen, tôi liền không biết cái gì nữa.”
Vương Tiểu Mai nhìn trái nhìn phải, dường như cũng ý thức được chỗ nào đó không đúng, giọng nói run rẩy hỏi: “Lý Hướng Vãn đâu?”
Biểu cảm của Lâm Ngọc Trúc càng ngưng trọng hơn, nói với đồng chí công an: “Đồng chí, Chương Trình vẫn luôn theo đuổi đồng chí Lý Hướng Vãn.
Tôi nghi ngờ, đồng chí Lý Hướng Vãn đã bị anh ta bắt đi rồi.”
Đồng chí công an cũng không ngờ được, qua đây không bắt được người, còn có người bị mất tích.
Đồng chí dẫn đầu trấn an nói: “Đồng chí tạm thời đừng hoang mang, tiếp theo cứ giao cho chúng tôi xử lý.
Yên tâm, người xấu sẽ trốn không thoát đâu.”
Cùng một lúc, các đồng chí đi tuần tra khắp nơi cũng tụ tập trở về, lắc đầu với đồng chí công an dẫn đầu.
Vẫn chưa tìm được người.
Một người trong đó nói: “Phát hiện một chỗ tường vây quanh trường có lỗ hổng.”
Lâm Ngọc Trúc cau mày, nói: “Trường học của chúng tôi là mới xây, sao có thể có lỗ hổng được, trừ phi có người cố ý tạo ra.”
Đồng chí công an dẫn đầu lập tức dẫn người qua đó tuần tra manh mối.
Đến khi người qua đó, thật sự phát hiện một lỗ hổng to hơn lỗ chó hai vòng.
Trên mặt đất rõ ràng còn có dấu vết lôi kéo.
Lòng Lâm Ngọc Trúc thắt lại, Lý Hướng Vãn...