Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 558 - Chương 558 - Có Một Số Việc Phải Làm Từng Bước Từng Bước 2

Chương 558 - Có một số việc phải làm từng bước từng bước 2
Lý Hướng Bắc ôm vết thương ở bụng, đau đến hít thở không thông.

Lý Hướng Vãn xấu hổ nhìn Tô Thanh Hoa, áy náy trong lòng lại càng thêm nồng đậm.

Vương Dương muốn đưa tay kéo Tô Thanh Hoa ra, nhưng lại bởi vì Tô Thanh Hoa là nữ đồng chí nên anh ta cũng chỉ có thể khó xử nhìn hai anh em bọn họ.

Sau đó chờ đến lúc Tô Thanh Hoa không còn gào thét nữa, Vương Dương mới lúng túng nói: "Tô Thanh Hoa, anh trai cô sắp bị cô đè chết rồi.”

Nghe vậy, Tô Thanh Hoa lập tức ý thức lại được là anh trai cô ta bị thương.

Tô Thanh Hoa vội vàng đứng lên, nhìn khuôn mặt trắng bệch của Lý Hướng Bắc, liền khóc lên, "Anh, như này thì em biết nói sao với dì đây. Lúc em đến đây dì còn cố ý mua cho em không ít thứ tốt, chính là vì để em chiếu cố anh một chút. Anh nói sao anh lại không chịu thua kém như vậy. Luôn là bị thương vậy.”

Vương Dương nháy mắt với Lý Hướng Vãn, hai người lặng lẽ rời khỏi phòng bệnh.

Sau khi Lý Hướng Bắc không còn đau lắm nữa thì anh ta mới nói với Tô Thanh Hoa: "Đừng nói với trong nhà chuyện anh bị thương.”

Tô Thanh Hoa vừa nghe, cau mày, có chút không biết làm sao: "Đều bị thương thành như vậy, anh còn muốn giấu, nếu sau này mọi người biết được sẽ mắng cho em một trận xối xả cho coi.”

Lý Hướng Bắc suy yếu nói: "Em và Vương Dương không nói, sẽ không ai biết.”

Tô Thanh Hoa bĩu môi, nhìn trong phòng bệnh chỉ còn lại hai anh em bọn họ, thấp giọng nói: "Anh không cho em nói, chính là vì người kia đi. Anh, em thấy cô ấy bình thường đều là lạnh nhạt với anh. Như vậy có đáng hay không?”

Ánh mắt Lý Hướng Bắc kiên định nhìn em gái nhà mình, nói: "Đáng giá, Thanh Hoa, đáp ứng anh, không được nói với người trong nhà.”

Tô Thanh Hoa gật gật đầu, nghĩ đến cái gì, lại hỏi: "Mẹ anh hiện tại còn tưởng rằng anh thích chị gái nhà họ Đổng đấy. Vậy chuyện anh thích Lý Hướng Vãn, có nên để lộ cho trong nhà biết một chút hay không?”

Lý Hướng Bắc thần sắc nghiêm túc lắc đầu, nói: "Mọi người chưa từng gặp qua Lý Hướng Vãn, khó tránh khỏi sẽ tự áp đặt ý nghĩ chủ quan của họ lên người Hướng Vãn. Chị em nhà họ Đổng em cũng thấy được rồi đấy, cứ để mọi người muốn nói gì thì nói đi. Hiện tại còn chưa phải lúc..." Tối thiểu, phải chờ đến lúc anh ta có bản lĩnh đã.

Vừa nghĩ như vậy, trong lòng Lý Hướng Bắc liền dấy lên một trận bất lực, đối với tiền đồ một mảnh mê mang.

Hiện giờ anh ta cũng không phải thiếu niên chỉ biết dựa vào một lòng nhiệt tình như lửa mà suy nghĩ sự việc một cách đơn thuần nữa.

Có một số việc, phải làm từng bước từng bước một...

Tô Thanh Hoa há miệng, do dự một lúc lâu mới nhận mệnh nói: "Phục anh rồi.”

Tô Thanh Hoa ngẫm lại tính tình dì cô ta, vẫn là không xen lẫn vào đi.

Đừng để đến lúc cuối cùng khiến cho cô ta khó xử cả trong lẫn ngoài là được.

Tô Thanh Hoa lại quan tâm hỏi vết thương trên người Lý Hướng Bắc, cuối cùng nói một câu: "Anh, anh cũng quá kém rồi. Chương Trình kia tuy rằng lớn lên cao lớn, nhưng vừa nhìn đã biết không phải là người luyện võ rồi. Anh nói đi, vậy mà anh còn có thể bị thương được. Như vậy thì anh cũng quá..." Nhìn sắc mặt anh họ nhà mình không tốt cho lắm, Tô Thanh Hoa lại sợ hãi, không nói tiếp nữa.

Lý Hướng Vãn và Vương Dương cũng đúng lúc tiến vào.

Cho nên mấy người bọn họ đều cảm thấy xấu hổ.

Tô Thanh Hoa biết đây chủ yếu là do anh mình mà ra, nhưng đối với Lý Hướng Vãn vẫn là có chút oán giận.

Anh trai cô ta bị thương nên cô ta cũng có chút giận chó đánh mèo với Vương Dương.

Vì thế thần sắc Tô Thanh Hoa không khỏi có chút oán hận.

Suy nghĩ của Lý Hướng Vãn đang bay tán loạn, ngẩng đầu lên, vừa vặn đụng phải ánh mắt thâm tình của Lý Hướng Bắc.

Thấy vậy, Lý Hướng Vãn nhoẻn miệng cười.

Nhưng có điều Lý Hướng Vãn không biết là, nụ cười này có ý nghĩa như thế nào với Lý Hướng Bắc.

Nụ cười này in sâu trong lòng Lý Hướng Bắc cả đời.

Chỉ là bởi vì một nụ cười này, coi như để anh ta đi xông pha vào khói lửa anh ta cũng không hối hận.

Thích một người chính là không có đạo lý như vậy đó, Lý Hướng Vãn luôn có thể bá chiếm cả thể xác lẫn tinh thần của anh ta.

Làm cho anh ta lúc nào cũng thân bất do kỷ, mất hết tự chủ vì cô.

Cũng kìm lòng không được...
Bình Luận (0)
Comment