Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 582 - Chương 582 - Chị Và Anh Ấy, Là Tình Yêu 2

Chương 582 - Chị và anh ấy, là tình yêu 2
Lâm Ngọc Trúc vỗ vỗ chị cả, chen ngang vào nói: “Cái này em biết, cưới vợ sinh con, sinh con ra, nuôi con cái, chăm cha mẹ. Người tốt thì giúp đỡ lẫn nhau, còn người không tốt, giống như chú Khâu ở nhà bên cạnh vậy, lớn tiếng quát mắng thím Khâu. Còn có thể như thế nào được, phải nhịn thôi.”

“Hoặc là nói, con gái phải dụi cho sáng mắt ra, tìm một người không tốt, liền giống như chị hai của em vậy, gả vào đó, chả nhờ cậy được mẹ chồng giúp đỡ. Lại còn phải sinh con cho nhà người ta, đến lúc đó hai già một trẻ cùng nằm trên giường. Cuộc sống này sao mà trải qua đây.”

“Đây vẫn còn là thời kỳ tốt nhất, đến khi đẻ hết đứa này đến đứa kia, vậy phải nằm một giường đất. Chăm nom cho nhỏ xong, rồi chăm sóc cho lớn. Dọn phân với nước tiểu, chị có thể trông chờ vào Tôn Mộc Sinh sao? Mẹ anh ta, bà anh ta, đều là phụ nữ. Việc lau người, thay quần áo, cái gì mà chẳng phải việc của chị hai em.”

Chị cả Lâm chỉnh lại gối đầu, lại nằm xuống nói: “Con gái của nhà họ Lưu ở hai con ngõ phía trước mới gả cho người ta mấy năm, bây giờ nhìn già đến mức trông chẳng trẻ hơn so với mẹ của chúng ta bao nhiêu.”

Lâm Ngọc Trúc ngạc nhiên nói: “Tại sao vậy?”

“Nói là mẹ chồng trúng gió hay như nào đó, dù sao chính là nằm liệt trên giường. Cô ta vừa đi làm, vừa phải dành thời gian trở về chăm sóc mẹ chồng. Dọn phân với nước tiểu, trở về đơn vị, người ta đều không muốn vào gần cô ta.

ở sau lưng cười nhạo cô ta trên người có mùi phân với nước tiểu. Mặc dù trong miệng mọi người đều khen cô ta là một con dâu tốt, nhưng lời ở sau lưng, muốn bao nhiêu khó nghe liền có bấy nhiêu khó nghe. Nói cô ta ngốc. Tìm một mẹ chồng là con ma bệnh, gả vào đó, đây chẳng phải là tự tìm khổ hay sao. Bây giờ con bỏ để nhà mẹ đẻ, anh trai chị dâu lại ầm ĩ. Chỉ hai năm, cả người đều làm lụng vất vả không ra hình dáng.”

Lâm Ngọc Trúc chậc một tiếng, nói: “Vậy chị hai em gả vào đấy, sẽ không tốt hơn chị gái nhà họ Lưu là bao đâu nhỉ?”

Chị hai Lâm muốn nói chêm vào, hỏi một chút, các cô còn biết cô ấy đang nằm trên giường không?

Chị cả Lâm không cho cô ấy cơ hội, chỉ coi như người đang ngủ.

Hừ lạnh nói: “Có thể tốt được đến đâu. Cái tốt duy nhất khả năng là sinh con xong vứt cho mẹ chúng ta, không có ai ầm ĩ em ấy? Chị nói nè, Lâm Ngọc Lan, sau này thái độ của em đối với chị dâu tốt một chút. Nếu như em gả cho Tôn Mộc Sinh, sau này không chừng phải dựa dẫm vào nhà mẹ đẻ.”

Chị hai Lâm....

Lâm Ngọc Trúc hít hít mũi, lật người ôm lấy chị hai Lâm, mềm mại nói: “Chị hai, chị đừng hoảng. Tình yêu là vĩ đại, hi sinh vì cái này một chút không đáng sợ. Cho dù chị có già chả ra hình dáng gì, chắc hẳn người họ Tôn kia cũng không dám ghét bỏ đâu. Còn nữa, ba chị em chúng ta trông giống nhau như vậy, sau này con nói chị không xinh đẹp, chị cứ dẫn con tới nhìn em. Bọn nó liền biết ngay, ban đầu chị cũng là một cô gái nhỏ xinh đẹp như hoa. Chị hai, nói như vậy em còn thấy khá buồn. Yên tâm, chị cứ vì tình yêu của chị mà nỗ lực đi, em bảo trì trẻ tuổi mãi mãi, cho chị mặt mũi. Tên Tôn Mộc Sinh đó đối với chị có phải thật lòng không? Chị hai, em nói cho chị nè, trường học của chúng em có một giáo viên, ban đầu chính là bị một người đàn ông lừa gạt. Cuộc sống trôi qua cứ vụn vặt linh tinh, tuổi tác hơn hai mươi, mà tay thô ráp giống như bà lão vậy. Cái này vẫn là li hôn xong, dưỡng trở lại rồi. Bây giờ tự mình nuôi con trải qua cuộc sống, chị nói xem đứa con này mai sau lấy vợ sinh con toàn là một mình cô ấy bận tâm. Đôi khi ngẫm nghĩ thấy khá nhọc lòng.”

Chị hai Lâm trong lòng nhất thời có chút trở nên hoảng sợ.

Nhưng cái miệng nhỏ của Lâm Ngọc Trúc cứ không ngừng mà ở đó tiếp tục nói: “Chị nói xem, chị ở nhà ngay cả việc nhà cũng không muốn làm. Thật sự đến sau này, bà nội của nhà họ Lâm cũng liệt giường rồi, chị có thể dọn phân dọn nước tiểu không? Một người không đủ, còn có hai người, rồi sinh thêm hai đứa con nữa.... Thôi bỏ đi, không nói cái này nữa, chị tự có chuẩn bị tâm lý đi. Đúng rồi, Tôn Mộc Sinh thật sự đối tốt với chị không? Người thật thà bây giờ còn nói chân ái à?”

Chị hai Lâm....
Bình Luận (0)
Comment