Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 634 - Chương 634 - Đúng Là Oan Gia Ngõ Hẹp Mà 2

Chương 634 - Đúng là oan gia ngõ hẹp mà 2
Khi ở nhà, Mã Đức Tài là một tên ngông cuồng, cũng từng lăn lộn ở chợ đen, kiếm được tiền tiêu vặt thì mời đàn em uống nước ngọt, ăn bánh uống sữa để giữ địa vị trong giang hồ của mình.

Hiện giờ, để không đói bụng, anh ta không khỏi đặt ánh mắt ở chợ đen, trà trộn vài lần thì đụng phải Lý Bàn Tử.

Sau đó liền khom lưng cúi đầu với Vương Tiểu Mai.

Nói là muốn nhận cô ta làm chị cả.

Làm Vương Tiểu Mai cạn lời…

Cuối cùng không nhận Vương Tiểu Mai làm chị cả, nhận Lý Hướng Vãn.

Chỉ cần gặp mặt, anh ta lập tức gọi chị Vãn.

Làm Lâm Ngọc Trúc tấm tắc lắc đầu.

Mã Đức Tài thấy Lâm Ngọc Trúc vẫn luôn nhìn anh ta, rất chột dạ, cho nên lúc đi ngang qua Lâm Ngọc Trúc thì anh ta bước đi rất nhẹ nhàng.

Ước gì bản thân là người trong suốt.

Nhẹ nhàng đi qua.

Lâm Ngọc Trúc bĩu môi, còn không biết duyên phận của hai người đậm sâu đến vậy.

Người xưa nói nhắc tào tháo thì tào tháo đến, mới vừa nói chuyện hôn nhân với Vương Tiểu Mai thì mẹ của Lý Bàn Tử đến cửa cầu hôn.

Vương Tiểu Mai ngượng ngùng đồng ý.

Phòng bên cạnh mà Lý Bàn Tử và Thẩm Bác Quận ở lúc trước, hiện giờ bị Lý Bàn Tử thay thế bằng tiền và chút lương thực.

Sau khi vợ chồng son kết hôn liền có nhà mới ở thị trấn.

Ý của mẹ Lý và Lý Bàn Tử là cũng xây một cái ở trong thôn. Tết đên, Lý Bàn Tử đến nhà trưởng thôn.

Tặng không ít lê, đầu xuân là có thể xây nhà.

Mẹ Lý cũng đảm bảo ba chuyện động một vang và tám chân, sính lễ để Vương Tiểu Mai cầm.

Vương Tiểu Mai e thẹn nói có tấm lòng là được, lấy chút may mắn thôi.

Sau đó cô ta lại nói: “Không cần xây nhà trong thôn đâu ạ, cứ mở rộng giường lò trong phòng con là có thể ở rồi.”

Mẹ Lý để cô và Lý Bàn Tử bàn bạc.

Vương Tiểu Mai ngượng ngùng gật đầu.

Quay lại phía Lý Bàn Tử thì không phải bàn bạc mà là thỏa thuận.

Lý Bàn Tử nghe Vương Tiểu Mai răm rắp, trực tiếp đưa tiền của mình cho Vương Tiểu Mai.

Tối hôm đó, Lâm Ngọc Trúc vừa đọc báo vừa nghe được tiếng cười của nhà giàu mới nổi truyền đến từ nhà bên cạnh.

Mãi cho đến sau nửa đêm, người đó mới dừng lại.

Lúc này Vương Tiểu Mai đã không sợ kết hôn nữa, thậm chí ước gì hôn lễ đến nhanh chút.

Có thể thấy được tiền có sức hút lớn như thế nào.

Tiệc cưới của Vương Tiểu Mai và Lý Bàn Tử ở đầu xuân sau.

Thời gian trôi qua nhanh, ngày kết hôn của Hàn Mạn Mạn liền đến.

Ba người góp tiền mua cái chăn.

Hàn Mạn Mạn còn rất ngượng ngùng, tục ngữ nói ăn của người ta thì nói năng với người ta cũng nên mềm mỏng hơn.

Từ nay về sau, Hàn Mạn Mạn đều ngại cãi nhau với Lâm Ngọc Trúc.

Kết quả như vậy làm Lâm Ngọc Trúc hơi buồn chán, nếu biết trước như vậy thì cô đã không tặng quà.

Cuộc sống như vậy không vui chút nào.

Điều làm Lâm Ngọc Trúc không thể ngờ là đứa em trai ngoan của cô lại đi đến chợ đen theo Mã Đức Tài.

Sợ cô biết, cho nên cậu vẫn luôn không lộ mặt ở chỗ Lý Hướng Vãn.

Lâm Ngọc Trúc bận chuyện của mình, cho nên không có thời gian để ý đến cậu.

Khi mấy người đi khắp hang cùng ngõ hẻm rồi gặp nhau, Lâm Ngọc Trúc mới biết được.

Nói ra thì rất dài.

Mã Đức Tài dạo quanh chợ đen được một thời gian, vất vả lắm mới phát hiện được điểm thu hành, đi đến đó bán hàng được vài lần.

Tuy rằng bị ép giá, nhưng vẫn kiếm lời.

Thường xuyên qua lại rồi cũng dẫn theo Lâm Lập Dương.

Không ngờ mới vừa dẫn Lâm Lập Dương theo thì chỗ đó đã bị niêm phong, Mã Đứa Tài bỏ hàng rồi kéo Lâm Lập Dương chạy như đen.

Cảnh tượng chấn động lòng người.

Tổn thất hơi lớn.

Sau đó Mã Đức Tài suy nghĩ, tốt nhất là đi khắp hang cùng ngõ hẻm. Cứ như vậy, hai người lại mua hàng nợ ở chỗ Lý Hướng Vãn, rồi làm lại từ đầu.

Trùng hợp thay, vừa bắt đầu thì chạm trán Lâm Ngọc Trúc cải trang thành Lão Dịch.

Cái gọi là đồng hành là oan gia.

Mã Đức Tài tỏ vẻ kiêu căng, vô cùng liều lĩnh nói: “Này ông già, nơi này anh em tôi bao trọn, nếu thức thời thì nhanh chạy đi. Nếu không, đừng trách chúng tôi không khách sáo!”

Lâm Ngọc Trúc: …

Đúng là oan gia ngõ hẹp mà!
Bình Luận (0)
Comment