Chương 753 - Ái chà, cụ bà còn có bản lĩnh này hả 1
Vương Tiểu Mai hoàn toàn không biết, nhà của mình cứ thế bị ghét bỏ một phen.
Thật ra căn nhà này của Vương Tiểu Mai cũng coi như rất tốt rồi.
Căn nhà so với căn nhị tiến chẳng ít hơn mấy gian, chẳng qua là sân không to bằng của người ta, ít hơn một cửa thùy hoa mà thôi.
Nhưng chính là ít hơn có chút xíu này, liền ít đi rất nhiều ý vị.
Mấy mẹ con lại đi đến căn nhà của Lý Hướng Vãn.
Nhìn chiếc giường Bạt Bộ của gian nhà phía đông cạnh chính phòng, mẹ Lâm ôi chao một tiếng.
Liền ha ha cười, nói: “Giường và nhà ở đều khá ổn rồi.
Còn có kiểu giường như vậy hả.”
Lâm Ngọc Trúc nhìn giường, tiểu tâm can lại run rẩy, ở một bên lẩm bẩm: “Không dễ xử lý đâu.”
Mẹ Lâm liếc mắt đe dọa cô một cái, sao lại không biết ăn nói thế nhỉ.
Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai che miệng cười trộm, vừa thấy Lâm Ngọc Trúc phải chịu bực bội, các cô ấy liền rất vui mừng.
Lâm Ngọc Trúc bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nói: “Nếu như mẹ thích, trở về con làm cho mẹ một cái, đổi vào phòng của mẹ.”
Mẹ Lâm cười lắc đầu, nói: “Thôi đi, đừng tiêu tiền phung phí nữa.”
Con gái út của bà cũng không nói sai, nhìn thì thấy không dễ dọn dẹp cho lắm.
Mẹ Lâm thưởng thức xong, thần sắc trịnh trọng vài phần, thấy Lý Hướng Bắc không biết đi ra ngoài làm gì rồi, trong phòng chỉ còn mấy mẹ con bọn họ, mới trầm giọng nói: “Mấy cô gái nhỏ các con chủ ý quá lớn rồi.
Trang trí nhà ở thành như vậy, không sợ à.”
Lâm Ngọc Trúc không thèm để ý nói: “Mấy người sống ở tòa Tiểu Dương đó, không phải bây giờ còn trang trí kiểu Tây hay sao, sợ gì chứ.”
Hiện giờ tình thế tốt rồi, thật sự nhìn thấy rồi thì có thể làm gì được.
Lý Hướng Vãn và Lâm Ngọc Trúc đều là người biết tình thế, nhưng mẹ Lâm và Vương Tiểu Mai không biết.
Mẹ Lâm vừa nói ra, Vương Tiểu Mai mới sực tỉnh nhớ tới vấn đề này, nói: “Đúng thế, bị người ta nhìn thấy, sẽ không có vấn đề gì chứ.”
“Trước mắt xem ra tình thế đã khá hơn nhiều rồi, vấn đề không lớn.
Mấy năm nay tạm thời tận lực không dẫn người tới là được.” Lý Hướng Vãn ôn hòa nói.
Cũng may các cô đi học, nhà của mình đều rất ít khi về, huống chi là dẫn người khác.
Mẹ Lâm gật đầu, hiện giờ chỉ có thể như vậy thôi, chứ không thể nào đập hết chỗ đồ dùng trong nhà tốt đẹp này được.
Sau đó liếc nhìn con gái mình một cái.
Thầm nghĩ: Không có người già ở bên cạnh, chính là không được.
Lâm Ngọc Trúc kéo Mẹ Lâm cười đùa tí tửng một trận nói: “Cụ bà, đồ dùng trong nhà giờ mà không mua, sau này mua không biết phải tốn bao nhiêu tiền.
Làm cái gì cũng phải nhân lúc còn sớm mới có thể nhặt được hời có đúng không nào.
Chờ khi mẹ theo số đông, nào còn có thịt nữa.
Đồ gỗ tốt chỉ có chút này, không xuống tay sớm tí, muộn rồi thì ngay cả chiếc đũa cũng không có được.”
Mẹ Lâm hừ lạnh một tiếng, đe dọa nói: “Con ngày ngày toàn là ngụy biện.”
Lâm Ngọc Trúc chậc một tiếng.
Vương Tiểu Mai từ một bên khác kéo mẹ Lâm nói: “Hướng Vãn nói, những đồ gỗ này về sau chắc chắn đáng giá.
Nói không chừng, một chiếc giường liền đủ mua một căn nhà.”
Mẹ Lâm nghe mà trợn mắt há hốc mồm, giống y hệt biểu cảm vào lúc đó của Lâm Ngọc Trúc: “Thật vậy hả.”
Lý Hướng Vãn cong môi cười, gật đầu.
Mẹ Lâm hoàn toàn để lời này vào trong lòng, về đến nhà, ngay cả ngồi đều là dè dặt cẩn thận.
Lâm Ngọc Trúc thấy vậy trầm mặc một trận.
Nghênh ngang ngồi xuống trước mặt mẹ Lâm, còn lắc lư một chút.
Sau đó liền ăn một cái tát của mẹ Lâm.
Lúc này Lâm Ngọc Trúc vẫn chưa biết, những đồ đạc trong nhà này của cô sắp phải gặp một trận phong ba đại cải tạo của bà mẹ theo phong cách Trung Quốc.
Khí thế hào hùng ban đầu ngay lập tức không còn sót lại chút gì...
Lý Hướng Bắc biến mất một khoảng thời gian lại xách không ít thịt, đồ ăn và gạo trở về.
Tục ngữ nói mẹ nuôi cũng là mẹ.
Lý Hướng Bắc khi đối mặt với mẹ Lâm cũng rất căng thẳng.
Sau khi xách đồ tiến vào liền nói: “Mẹ, a, không phải, dì, à thì, chúng ta buổi tối ăn tạm một bữa trước.
Chờ dì nghỉ ngơi thật tốt rồi, Lập Dương qua đây, cháu dẫn mọi người đi ăn vịt quay.”
Thấy anh ta căng thẳng như vậy, Lý Hướng Vãn xấu xa cười cười, nhưng trên mặt lại tràn đầy niềm hạnh phúc nhỏ nhoi.
Mẹ Lâm vừa nhìn liền biết, Lý Hướng Vãn là thật sự thích chàng trai trước mặt này.
Người quả thật cũng không tồi, tướng mạo điển trai, khí chất không tầm thường, hai người này đứng chung một chỗ, cũng coi như xứng đôi.
Mẹ Lâm kéo Lý Hướng Bắc nhiệt tình trò chuyện.
Ba cô gái xách theo đồ vật vào phòng bếp nấu cơm.
Chờ đến buổi tối, Lâm Ngọc Trúc vui vẻ rửa mặt xong xuôi, chuẩn bị cùng Mẹ Lâm thân mật thật tốt, liền nhìn Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai đã rửa mặt xong cũng lần lượt tiến vào.
Cực kì mặt dày lên giường.
Chiếc giường lớn rộng hai mét cô đặt làm nhìn qua có vẻ khá lớn, nhưng cũng không thể chen chúc vào đây chứ?