Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 89 - Chương 89 - Chẳng Phải Là Học Theo Cô Sao 2

Chương 89 - Chẳng phải là học theo cô sao 2
Thím Lý Tứ này nhìn đông ngó tây, vừa đúng lúc nhìn thấy Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai đang xách túi vải, đáy mắt lập tức tối sầm lại, lại nhớ lại chuyện lần trước bà ta bị té lên người con bé này.

Sự nhục nhã lớn như vậy làm sao có thể không trả thù được.

Bà ta nhìn thấy hai người đang xách đồ thì biết ngay chắc chắn là đi biếu nhà trưởng thôn, bằng không chẳng lẽ lại đòi đồ của nhà trưởng thôn hay sao?

Thím Lý Tứ nghiến răng nghiến lợi nghĩ, được lắm, bà ta nói mà, tại sao hôm ấy trưởng thôn lại nói giúp cho con bé này như vậy, hóa ra trong này có điều mờ ám!

Không bênh vực người trong thôn mình mà lại đi giúp người ngoài, hóa ra là có đồ biếu cho ông ta, lão Tao thật tồi tệ!

Sắc mặt thím Lý Tứ u ám, bà ta nhìn chằm chằm Lâm Ngọc Trúc, nhổ một bãi nước bọt, quyết định đi theo phía sau hai người, đợi đến nhà ăn trí thức bắt quả tang đồ trong tay hai tiểu tiện nhân kia, vạch trần chuyện họ biếu xén cho nhà trưởng thôn.

Bà ta biết rõ đám thanh niên trí thức trong nhà ăn trí thức, đừng có thấy bề ngoài bọn họ đều rất hòa thuận, thực chất bên trong lục đục đấu đá với nhau ghê lắm, nếu như họ biết được Lâm Ngọc Trúc đi biếu quà cho trưởng thôn thì họ sẽ làm gì? Chuyện này về sau có cảnh náo nhiệt để xem rồi.

Thím Lý Tứ nghĩ như vậy thôi cũng đủ kích động rồi, đi theo họ suốt một đường đến ruộng ngô, sự chú ý lập tức bị thu hút. Nghe tiếng thôi đã biết hai người trên ruộng đang làm gì, trong nháy mắt đã bị thu hút mà đi qua, trong bóng tối cặp mắt của bà ta sắp theo kịp mèo rồi, ai da, đây quả là một chuyện lớn...

Thù cũng không muốn báo nữa, quay người liền đi tới nhà trưởng thôn, vẫn nên chạy thì tốt hơn, bà ta sợ còn không mau lên thì bên này sẽ kết thúc mất.

Người còn chưa vào tới nhà trưởng thôn đã oang oang lên như bị vỡ giọng.

Giờ thì hay rồi, tất cả làng trên xóm dưới đều biết có chuyện hay để xem, sau đó ngày càng tụ tập đông hơn.

Một đám người hùng hùng hổ hổ kéo nhau đến ruộng ngô, trưởng thôn bị kẹp ở giữa, vẻ mặt nghiêm túc, nếu thật sự có người vi phạm vấn đề tác phong thì đó không phải là chuyện nhỏ!

Đợi đến khi đám người xông vào trong bắt người, bên đó vừa đúng lúc làm xong việc, đang luống luống mặc quần áo, xem như đã bắt quả tang ngay tại trận.

Lúc này mọi người bắt đầu ầm ĩ, các thôn dân đồng loạt tiến lên giữ người lại, còn có người chân tay không thành thật tiến lên sờ mó, nam nữ đều không buông tha...

Những người cầm đèn pin đều chiếu xem rốt cuộc là ai với ai, vừa nhìn đã khiến hai người kia hoàn toàn hiện nguyên hình.

Hóa ra là Trương quả phụ và Lý Nhị Hòa trong thôn, chồng của Trương quả phụ mới chết năm ngoái, đã gọi là quả phụ rồi tức là chưa tái giá, vậy hiện giờ cô ta là một trong hai đương sự của vụ ruộng ngô thì chắc chắn là hành vi bất chính, điều này không cần phải nói nữa!

Trái lại là Lý Nhị Hòa, con trai đã lập gia đình rồi, vợ ông ta vừa hay lại là một trong những quần chúng đến hóng chuyện, nhìn dáng vẻ hoảng hốt lo sợ, quần áo không chỉnh tề của chồng mình, trong nháy mắt bà ta kích động, gào một tiếng nhảy bổ tới cào cấu, miệng mắng: "Lý Nhị Hòa, không phải ông nói tới nhà Tam Hòa hay sao? Đây là nhà Tam Hòa à?"

Mọi người xung quanh không những không can ngăn mà còn đứng một bên xem náo nhiệt.

Thím Nhị Hòa cào chồng mình xong lại túm lấy tóc của Trương quả phụ, tình cảnh vô cùng hung bạo.

Đợi thím Nhị Hòa xả giận xong, bình tĩnh lại, bà ta mới biết sợ, nhưng lại phát hiện đã không có cách nào thay đổi được nữa.

Vì thế sau khi thôn dân đẩy Trương quả phụ và Lý Nhị Hòa bị bắt trói đến sân lúa mạch thì khua chiêng gõ trống triệu tập người trong thôn đến họp bàn.

Bạn hỏi tại sao họ lại không dùng loa ư? Tại vì trưởng thôn sợ mất mặt!

Cứ như vậy, Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai không hiểu gì đứng giữa sân lúa mạch, nguyên nhân dĩ nhiên là vì thím Lý Tứ.

Chuyện này coi như là do thím Lý Tứ phát hiện, dĩ nhiên phải kể cho mọi người rõ đầu đuôi mọi chuyện, bởi vậy Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai đã bị kéo vào.
Bình Luận (0)
Comment