Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 917 - Chương 917 - Sắc Đẹp Hại Người Mà 1

Chương 917 - Sắc đẹp hại người mà 1
Sau khi thương lượng với Dương Liễu xong, Lâm Ngọc Trúc bên này thu dọn chút hành lý rồi thật vui vẻ chuyển vào nhà em trai.

Sau khi bác Dương biết được cô chuyển vào, thở phào một hơi thật nhẹ nhõm, bác gái Dương còn cố ý nấu một bữa rất ngon để khoản đãi cô.

Vì bữa cơm này, Lâm Ngọc Trúc quyết định mình phải làm cái gì đó.

Vì vậy, lấy Tam tự kinh ra bắt đầu tiến hành thai giáo cho đời kế tiếp của nhà họ Lâm.

Mẹ Lâm nói với vẻ mặt rất khó hiểu: “Con đang làm trò ngớ ngẩn gì vậy, đứa nhỏ này vẫn đang ở trong bụng, còn có thể nghe con nói cái gì chứ?”

“Hướng Vãn nói, cái này gọi là thai giáo, bây giờ mẹ đọc cho nó thì nó cũng có thể nghe hiểu được, không chỉ có hiểu, mà có lẽ sau khi sinh ra còn biết áp dụng nữa đó.” Lâm Ngọc Trúc lòng không hoảng sợ, hơi thở không gấp nói.

Dương Liễu và mẹ Lâm: ...

Ngại phải trở mặt, Dương Liễu ngồi ở trên ghế, nghe Lâm Ngọc Trúc rung đùi đắc ý đọc Tam tự kinh.

Ngày đầu tiên cứ trôi qua như vậy.

Lâm Ngọc Trúc cảm thấy Tam tự kinh không đủ để biểu đạt văn hóa mà cô đã dày công tu dưỡng, lại lấy Tứ thư ngũ kinh ra.

Nói với em dâu nhà mình: “Bây giờ sách này khó kiếm lắm đấy, cũng không phải nói có là có đâu, nào, tiếp tục.”

Dương Liễu uống một ngụm nước, nghe bà chị chồng lải nhà lải nhải.

Ngày thứ ba, mẹ Lâm và Dương Liễu trực tiếp bị Lâm Ngọc Trúc đọc ru ngủ luôn, khi mẹ Lâm gà gật gục đầu một cái thức giấc thì lầm bầm một câu: “Mấy thứ này đúng là thôi miên thật.”

Lâm Ngọc Trúc bặm môi bày tỏ không vui, thái độ quá không đứng đắn.

Dương Liễu đột nhiên aiya một tiếng, chỉ thấy cái bụng bỗng nhiên nhô lên, hiển nhiên là tiểu bảo bảo đạp một cái.

Mắt Lâm Ngọc Trúc sáng lên, nói: “Nhìn đi, con dừng lại nó còn không vui kia kìa.”

Dương Liễu và mẹ Lâm: ...

Nói ra thì cũng lạ, khi Lâm Ngọc Trúc tiếp tục đọc thì nhóc con trong bụng lại yên tĩnh lại.

Lâm Ngọc Trúc nhìn chằm chằm cái bụng của Dương Liễu hồi lâu, lẩm bẩm nói: “Bảo bối à, cháu cũng đừng có giống cha cháu nhé.” Thành tích kia thảm không nỡ nhìn.

Dương Liễu trực tiếp bị những lời này chọc cười, bụng cũng rung lên theo.

...

Quả nhiên Lý Hướng Vãn đã làm đúng như những gì đã nói trước, sau khi thành thân thì lập tức từ chức.

Nhà họ Lý quyết định bày tỏ ủng hộ với con dâu.

Lý Hướng Vãn đã nhắm mục tiêu một khách sạn lớn.

Chuẩn bị ký hợp đồng quyền kinh doanh, chuyên tâm cải tạo thành một khách sạn bốn sao.

Hoàn thành thủ tục cần phải có một khoảng thời gian, vẫn phải đi từ từ.

Chớp mắt đã tới hôn lễ của Thủy Vân Tô.

Cũng mở tiệc ở nhà hàng mà Lý Hướng Vãn và Lý Hướng Bắc cử hành hôn lễ.

Sau khi Lâm Ngọc Trúc và Thẩm Bác Quận vào đại sảnh, Lâm Ngọc Trúc cười hì hì nói: “Anh, anh là ở đàn trai bên kia, còn em ở đàng gái bên này.”

Khóe mắt Thẩm Bác Quận hiện lên ý cười nói: “Vậy em đi trò chuyện với bạn học một lúc trước đi, lát nữa anh qua đón em về chỗ nhà trai nhé?”

Lâm Ngọc Trúc cười hì hì gật đầu một cái, đi tới bàn bạn học.

Du Thư Hoa thấy cô tới, trêu ghẹo nói: “Cậu là người bên nhà trai, sao lại sang nhà gái của chúng tớ ở bên này thế?”

Lâm Ngọc Trúc kiêu ngạo nói: “Nhưng tôi lại cấp lễ cho nhà gái, không phải coi như là người nhà mẹ sao.”

Phan Phượng Quyên và Du Thư Hoa nhìn nhau cười một tiếng, Phan Phượng Quyên cười ha ha nói: “Lỗ rồi, hai người đã thành thân như chúng tôi mà cũng không đào hố được cậu.”
Bình Luận (0)
Comment