Thập Niên 70 Xuyên Thành Tẩu Tử Của Nam Chủ

Chương 563

Lục Bão Nhi khóc to hơn, vừa nói vừa nấc:

“Bà bảo cháu đánh… véo… Nhưng cháu không dám nữa đâu! Thím ba, cháu sai rồi! Cô út bảo mẹ thương Minh Lương, thím thương Tiểu Quang, nên cháu phải đánh hai đứa để trả thù! Nhưng cháu chưa kịp đánh! Hu hu…”

 

Trước đó, con bé còn ôm hận chuyện bị chị dâu cả tát, nhưng giờ đây, thấy chị dâu cả đánh nhau quyết liệt với bà nội và cô út, Bão Nhi sợ đến mức quên luôn oán hận.

Lâm Uyển nhìn cô bé, ánh mắt lạnh lẽo, không chút cảm thông. Dù Bão Nhi là trẻ con, nhưng tâm địa con bé quá xấu xa, như một tiểu ác ma. Một đứa trẻ đáng yêu như Tiểu Minh Quang, đến cả đám trẻ nghịch ngợm ngoài làng còn không nỡ bắt nạt, vậy mà cô nhóc này lại định đẩy em trai vào chuồng heo.

Là người lớn, Lâm Uyển hiểu rằng mình không nên chấp nhặt với trẻ con, cũng nên cho chúng cơ hội sửa sai. Nhưng trong lòng cô, Lục Bão Nhi đã bị liệt vào “danh sách đen”.

Cô hỏi thêm, nhưng qua ánh mắt trốn tránh của Bão Nhi, Lâm Uyển biết rằng con bé chưa nói hết sự thật. Nhưng nói hay không cũng không quan trọng, bởi từ giờ trở đi, cô sẽ không bao giờ thân thiết với cô bé nữa.

Lâm Uyển quay lại, nhặt bộ kim châm:

“Thím châm một bên má cho cháu trước, sau đó sẽ sắc thuốc. Nghỉ ngơi cho tốt, đừng nghĩ linh tinh.”

Là thím ba, cô không muốn quan tâm đến Lục Bão Nhi. Nhưng là một thầy thuốc, cô vẫn thực hiện đầy đủ trách nhiệm của mình.

 

Lâm Uyển giúp Lục Bão Nhi châm cứu vào huyệt Y Phong và Giáp Xa, mỗi lần châm kim khiến cô bé cảm thấy căng cứng, nặng nề. Sau đó, cô dùng kim kích thích mạnh, đ.â.m vào huyệt Hợp Cốc. Vì Lục Bão Nhi đang sốt, cô tiếp tục phối hợp châm cứu ở huyệt Khúc Trì, đ.â.m sâu khoảng 5 phân đến một tấc. Hiệu quả châm cứu khá tốt, giúp cô bé dần hạ sốt.

Kế đó, Lâm Uyển sắc một phương thuốc hạ sốt với các thành phần như rễ bản lam, sài hồ, bạc hà, cam thảo, hoa kim ngân... Một số vị thuốc không phải loài bản địa, cô đã nhờ Thẩm Phi mua từ ngoài về.

Khi thuốc sắc xong, chị dâu cả Lục bưng đến cho Lục Bão Nhi, nhìn cô bé, giọng nghiêm nghị:

“Nếu con không muốn nhận mẹ là mẹ nữa thì sau này cứ đi theo bà nội đi.”

Lục Bão Nhi sững sờ, chưa kịp suy nghĩ đã bật khóc, òa lên:

“Mẹ, con sai rồi! Con không dám có lần sau nữa đâu. Con muốn ở với mẹ!”

Chị dâu cả Lục nhìn cô bé, nghiêm túc hỏi:

“Con thật sự muốn đi theo mẹ?”

Lục Bão Nhi vội vàng gật đầu. Lúc này, hình ảnh của mẹ trong mắt cô bé thật đáng sợ, đủ khiến cô nhóc sợ hãi không dám tái phạm.

 
Bình Luận (0)
Comment