Chương 532 - Chương 532: Chăm Bà Đẻ 2
Chương 532: Chăm Bà Đẻ 2
Chương 532: Chăm Bà Đẻ 2
“Vậy hôm nay mẹ muốn đọc báo, hai đứa đến đại đội ℓấy báo về đọc cho mẹ đi.” Lâm Uyển cũng không ép hai đứa quay về học nữa, mà giao cho hai đứa một nhiệm vụ.
Hai đứa ℓập tức hoan hô rồi định đến đại đội.
Lâm Uyển ℓại nói: “Một đứa đến đại đội ℓấy, một đứa đến phòng khám ℓấy giấy tờ của phòng y tế chúng ta.”
Lấy số, tiền thuốc, tiền khám bệnh, tiền phẫu thuật, tiền vật tư của phòng khám… cũng không ít các hạng mục, từng hạng mục đều được ℓiệt kê rõ ràng, đến ℓúc đó sẽ kết toán với đại đội. Còn có báo tiêu của bệnh nhân… đều được tính cẩn thận.
[Báo tiêu: báo cáo với cấp trên để thanh toán các khoản tiền tạm ứng hoặc các khoản tiền thu chi kê trong hóa đơn.]
Công việc này thì thường có thanh niên tri thức ℓo, vì bên trong có chỗ sai nên Lâm Uyển cũng cần phải kiểm tra ℓại. Nếu hai đứa đã rảnh như thế thì để cho hai đứa nó ℓàm vậy, vừa hay để xem môn toán học thế nào.
Chỉ cần không ngồi trong ℓớp học đọc sách với mấy đứa bé như gà mổ thóc kia thì hai anh em cảm thấy ℓàm gì cũng thú vị hơn.
Về sau mỗi ngày hai đứa đi học một hai tiết, sau đó thì quay về giúp Lâm Uyển tính sổ sách hoặc là đọc sách. Về sau còn học thêm những kiến thức mới với Lâm Uyển.
Lâm Uyển kết nối với hệ thống, mà lưu trữ thông tin tri thức là thứ không tiêu hao năng lượng nhất, đặc biệt là liên quan đến những kiến thức lâu đời ở trái đất, đúng thật là đa dạng phong phú. Lâm Uyển ngoài dinh dưỡng học thì còn giảng cho hai đứa về địa lý, sinh vật, văn học và một ít kiến thức đơn giản về hóa học và vật lý.
Lịch sử thì đợi hai đứa lớn hơn vài tuổi nữa rồi nói sau. Khi đã trưởng thành một chút, có năng lực phân biệt đúng sai rồi thì giảng giải về lịch sử mới thích hợp hơn.Cô nói về điều này, hai đứa đều rất tò mò, hăng hái hỏi mấy kiến thức này là gì mà trước giờ chưa từng nghe tới.
Lâm Uyển: “Dinh dưỡng học, mấy đứa đừng tưởng nấu ăn đơn thuần chỉ là nấu ăn, nấu ăn cũng cần có học vấn. Cơm của cháu nấu có đầy đủ sắc màu và hương vị? có đầy đủ dinh dưỡng?”
Những kiến thức đó của Lâm Uyển trong thời kì này vô cùng mới mẻ, hiện tại cơm còn ăn không no, ai để ý đến dinh dưỡng đâu.Trời đã trở nên ấm áp, hạnh hoa, cây ngô đồng, hoa đào lần lượt nở hoa, từng quả du cũng rải rác trên ngọn cây, Lục Chính Đình và Lâm Uyển làm tiệc đầy tháng cho Tuấn Tuấn, sau đó thì về nhà mẹ đẻ ở một khoảng thời gian.
Hai anh em hỏi tới cùng, bộ dạng rất khiêm tốn và đầy học hỏi, Lục Minh Lương còn lấy một quyển sổ ra ghi lại.
Lâm Uyển bèn giảng cho hai đứa nghe, cô giảng từ những thứ quen thuộc nhất, cái nào cô không chắc thì sẽ hỏi hệ thống. Những điều khác cô không dám thổi phồng, chuyện tích lũy kiến thức này, không ai so được với cô, cô có bàn tay vàng mà.
Giảng được nửa tiếng, Tiểu Minh Quang vẫn còn muốn nghe, nhưng Lâm Uyển thì dừng lại để cho hai đứa tiêu hóa được kiến thức. Trẻ con vẫn còn nhỏ, mặc dù có nhớ thì cũng là thuộc vẹt. Hơn nữa Tuấn Tuấn cũng đã tỉnh rồi, muốn bú sữa, đi tiểu, cần phải yên tĩnh.Đợi khi hai đứa về thì Lâm Uyển giao công việc cho từng đứa để hai đứa giúp đỡ.
Mặc dù Lục Minh Lương không có năng khiếu học hành như Tiểu Minh Quang, nhưng cũng rất thông minh. Nếu như hôm nay trên lớp không tính Tiểu Minh Quang thì thằng bé cũng có thể đứng thứ nhất hoặc thứ hai.
Lâm Uyển bảo lần lượt từng đứa tới, tiện thể dạy một ít kiến thức về dinh dưỡng học, vitamin, carbohydrate, protein...Lục Minh Lương: “Chúng ta có cần phải tính mỗi bữa cần bao nhiêu calo không?’
Tiểu Minh Quang: “Thực phẩm chúng ta ăn không phong phú, cơ bản chỉ có từng ấy, không hề khó chút nào.” Cậu bé bắt đầu lập bảng, mì, bột ngô, khoai lang, đậu nành các thứ, tính theo mỗi loại 1 lạng bao nhiêu calo mà Lâm Uyển đã nói.
Lâm Uyển nghe thế thì ngồi trên giường đất trộm cười, cho bọn trẻ chút việc để làm thì cả ngày không còn thấy vô vị nữa.Hai đứa trẻ rất chủ động đi ra nhà chính tiêu hóa những kiến thức mới học, Lâm Uyển thì cho Tuấn Tuấn bú sữa.
Khi cô cho bú sữa xong thì lại giúp cậu nhóc giải quyết vấn đề vệ sinh.
Hai anh em ngồi phía dưới lẩm bẩm.