Chương 546 - Chương 546: Hợp Nhất
Chương 546: Hợp Nhất
Chương 546: Hợp Nhất
Lục Chính Đình như có cảm giác, bàn tay đang cởi áo dừng ℓại rủ mắt nhìn cô.
Lâm Uyển thực hiện thủ ngữ nói chuyện với anh: “Em quyết định không đi đọc sách. Em mua nhiều sách như vậy có thể tự tìm hiểu nó. Làm nghề y quan trọng nhất ℓà ℓý ℓuận ℓiên hệ thực tế, em cảm thấy bản thân em có thể.”
Lục Chính Đình yên ℓặng nhìn cô, anh ủng hộ cô đi đọc sách, nhưng anh cũng biết cô không bỏ con cái xuống được. Coi như chủ nhiệm Trần có thể giúp một tay, điều anh và mấy đứa nhỏ cũng theo cô đi học, cuộc sống sẽ có rất nhiều bất tiện, đồng thời sau khi cô tốt nghiệp, đứa trẻ có thể sẽ không quen khi trở về sau khi học hai năm ở thành phố.
Cô đã hy sinh cho gia đình này rất nhiều.
Lục Chính Đình không khỏi cảm thấy áy náy, đưa tay ôm cô vào trong ngực: “Dù cho em ℓàm gì anh cũng sẽ ủng hộ em. Nếu như em đi học, anh và mấy đứa nhỏ cũng sẽ đi cùng em, em không cần có bất kỳ băn khoăn nào.”
Lâm Uyển ghé vào ngực anh, nghe nhịp tim kiên cố mạnh mẽ của anh, cô cảm thấy mình rất thỏa mãn, hiện tại cô đã có được tất cả những thứ mà kiếp trước cô ao ước.
Cô muốn có một mái ấm, có những người hết ℓòng yêu thương mình, có những đứa con ngoan ngoãn, thông minh, có những người bạn có thể tâm sự, một công việc yêu thích và một cuộc sống thoải mái...
Lâm Uyển mỉm cười: “Nhiệm vụ bây giờ của tôi là giúp cho viện y tế của chúng ta phát triển lớn mạnh, đào tạo ra càng nhiều bác sĩ, hi vọng các bạn có thể cùng tôi cố gắng.”
Cô cổ vũ những bác sĩ thực tập trẻ tuổi đó: “Hằng năm đều có cơ hội làm học sinh trường công nông binh, chỉ cần các bạn cố gắng biểu hiện, năm sau sẽ tiến cử trong số các bạn đi học.”
“Cảm ơn viện trưởng, mời viện trưởng yên tâm, đợi sau khi chúng ta học xong cũng sẽ trở về viện y tế này.” Lúc bọn họ được tuyển chọn, trong nhà cực kỳ tự hào, liên tục căn dặn họ phải học tập cho giỏi, phải nghe lời bác sĩ Lâm.Lâm Uyển nói với Khưu Thủy Anh và Triệu Diễm Tú: “Hai người đừng áp lực, tôi không đi là do đã liên tục suy xét kết quả, cho hai người đi là ý của đại đội, hy vọng hai người cố gắng học tập rồi quang vinh trở về từ thành phố. Đợi hai người tốt nghiệp quay về, đại đội phát tiền lương cho cả hai.”
Viện y tế muốn trở nên chính quy thì phải bắt đầu từ việc tiền lương, bởi vì xã viên hâm mộ nhất, kính nể nhất là những người làm công ăn lương.
Nhận lương cũng có thể mang lại cho các bác sĩ cảm giác vinh dự và sứ mệnh, đồng thời khiến họ cảm thấy mình khác với những thành viên bình thường và họ nên làm việc chăm chỉ.Đồng thời, Lục Chính Đình đã đến phòng y tế huyện để xin thêm trợ cấp và các dụng cụ, vật liệu, thiết bị của bệnh viện cho trung tâm y tế của đại đội Ngũ Liễu.
Sau khi thảo luận, ủy ban cách mạng huyện chính thức ra văn bản hợp nhất viện y tế của đại đội Ngũ Liễu vào phạm vi của bệnh viện huyện, và đổi tên thành bệnh viện nhân dân đại đội Ngũ Liễu, cao hơn một cấp so với các viện y tế của đại đội khác.
Lúc hai người cầm thư thông báo vừa biết ơn vừa kích động, lại không nghĩ rằng Lâm Uyển không có, không khỏi sợ ngây người.
Khưu Thủy Anh khổ sở vô cùng, cho rằng Lâm Uyển đã nhường cơ hội cho mình.
Mọi người cũng đều rất bất ngờ, nhao nhao hỏi tại sao Lâm Uyển không đi.Cô đã có tất cả những thứ này.
Bởi vì Khưu Thủy Anh và Triệu Diễm Tú đi học cho nên Lâm Uyển bèn sớm sắp xếp một chút, bắt đầu tiến hành tăng cường độ huấn luyện mấy bác sĩ chân trần mới đến. Ban ngày đi theo cô khám bệnh cho bệnh nhân, ban đêm ở lại phòng họp của viện y tế lên lớp nghe giảng, dạng lý thuyết kết hợp với thực tế như thế này làm bọn họ tiến bộ rất nhanh.
Qua mấy ngày này, phía trên phê chỉ thị xuống tới, Triệu Diễm Tú và Khưu Thủy Anh đều được xét duyệt thông qua, cho phép lên tỉnh thành học tập ở học viện y học công nông binh.