Chương 131:
Chương 131:
Chương 131:
"Được rồi, con cháu tự có phúc của con cháu, bà tức giận có ích gì, hơn nữa, Hoắc Kiêu ưu tú như vậy, bà tưởng không có cô gái nào thích thằng bé sao?"
"Nó ở trong quân đội, làm sao có thể gặp được cô gái nào, cho dù có thì cách xa như vậy, chúng ta cũng không biết tình hình của người ta thế nào, làm sao yên tâm được."
Triệu Kim Hoa nghe câu này của bà ấy, cuối cùng cũng không nhịn được mở miệng lần nữa.
"Bà muốn tìm người biết rõ gốc gác, Minh Nguyệt nhà tôi không hợp sao?"
Hoàng Linh nghe xong trực tiếp kinh ngạc trợn tròn mắt.
"Ý bà là gì, bà thế mà nỡ để Minh Nguyệt kết hôn với thằng con trai thối của tôi sao?"
Là chị em tốt, Hoàng Linh quá hiểu tình yêu thương của vợ chồng Triệu Kim Hoa dành cho cô con gái này.
Không ngờ bà ấy lại chủ động đề cập đến chuyện của Hoắc Kiêu.
Triệu Kim Hoa lập tức hạ giọng.
"Nhỏ tiếng thôi, chuyện này tôi chỉ bàn với bà thôi, những người khác đều chưa biết đâu!"
Lại là chuyện gì đây?
Sao lại bàn chuyện hôn sự của hai nhà mà phải giấu những người khác chứ?
Nhìn ra sự nghi hoặc của Hoàng Linh, Triệu Kim Hoa liền kể lại chuyện hôm qua bà ấy tình cờ biết được Đỗ Minh Nguyệt có cảm tình với Hoắc Kiêu.
"Con bé khen Hoắc Kiêu là người tốt, bà nghe xem, Minh Nguyệt có ấn tượng tốt với Hoắc Kiêu thế nào!"
"Tất nhiên tôi không nỡ để con gái mình lấy chồng sớm như vậy nhưng nếu gặp được người con bé thích, mà nhân phẩm tính cách của chàng trai cũng không tệ thì tôi đương nhiên sẽ không bỏ lỡ rồi!"
"Hơn nữa, Hoắc Kiêu cũng coi như là tôi nhìn thằng bé lớn lên, có thằng bé làm con rể tôi thì tôi sao có thể không yên tâm chứ!"
Nghe Triệu Kim Hoa nói một tràng như vậy, nụ cười trên khóe miệng Hoàng Linh càng ngày càng rạng rỡ.
Bà ấy vốn đã thích Đỗ Minh Nguyệt, thêm nữa hôn sự này lại là do hai người tự mình định ra cho hai đứa trẻ từ nhiều năm trước, bà ấy đều cho rằng chuyện của hai đứa trẻ không có hy vọng, không ngờ mọi chuyện lại xoay chuyển, thế mà lại có sự phát triển này!
"Có thể khiến Minh Nguyệt khen một câu, thằng bé này đúng là có phúc!"
Hoàng Linh khẽ hừ một tiếng, sau đó ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Triệu Kim Hoa.
"Vậy bà nói bây giờ chúng ta nên làm thế nào? Chuyện này tôi nghe bà!"
"Dù sao thì thái độ của tôi ở đây rồi, nếu Minh Nguyệt thực sự có thể thành đôi với thằng con trai thối đó, đến nhà họ Hoắc chúng tôi làm con dâu, tôi nhất định sẽ thương con bé như con gái ruột, đứa con trai Hoắc Kiêu này cũng phải đứng sau!"
Con người của chị em tốt như thế nào, Triệu Kim Hoa đương nhiên rõ ràng, vì vậy bà ấy không hề lo lắng Minh Nguyệt sau khi gả đến nhà họ Hoắc sẽ bị mẹ chồng ngược đãi.
Hơn nữa bây giờ cũng chưa đến lúc cân nhắc những điều này, bà ấy thấy con gái mình có ấn tượng tốt với người ta nhưng Hoắc Kiêu dường như vẫn chưa có ý định kết hôn, vậy phải làm sao đây?
Đối với vấn đề này, Hoàng Linh đã đau đầu nhiều năm, đương nhiên là không có cách giải quyết, bà ấy chỉ có thể nhìn chằm chằm vào Triệu Kim Hoa, cố gắng chờ người kia nghĩ ra một chủ ý.
Chỉ tiếc là Triệu Kim Hoa cũng bất lực, dù sao bà ấy cũng chỉ là một người dì, không thể trói Hoắc Kiêu lại bắt anh kết hôn được.
Hơn nữa, nếu anh vẫn luôn giữ thái độ này, sau này con gái bà ấy có thực sự kết hôn với anh thì chắc chắn cũng sẽ không hạnh phúc.